"Aizz, thật sáu tháng thì tốt rồi, mới bốn tháng liền mất..."
"Bốn tháng? Vậy trước đó bụng cô lớn như vậy...."
"Song sinh có thể không lớn sao?"
"Cũng đúng...." Diệp Mân đồng tình thở dài, "Cô á, cũng đừng quá khổ sở, đứa nhỏ không có sau này sẽ có lại thôi!"
"Dù không có thai được, cô cũng đừng lo lắng...."
"Cô xem bây giờ khoa học phát triển mạnh như vậy, vô sinh không đẻ được hoàn toàn không tính là bệnh!"
Thẩm Chanh: "...." Mẹ cô mới vô sinh không đẻ được!
"Hơn nữa, cũng tàm tạm làm mang thai trong ống nghiệm, thuê người mang thai, một lần năm ba đứa đều không phải là vấn đề...."
Thẩm Chanh: "...."
Cô thử mang thai năm đứa thử xem! Đặc biệt sao, heo mẹ à?!
Diệp Mân nhờ men rượu, bắt đầu bát quái điên cuồng.
"Tôi nói cho cô biết, ban đầu một bạn học của tôi mang thai, bất cẩn bị Tiểu Tam đánh tới sảy thai, ba năm sau cũng không mang thai được, cuối cùng cô có biết cô ấy mang thai như thế nào không?"
"Cô ấy uống phương thuốc cổ truyền mới mang thai!"
"Cô có biết phương thuốc cổ truyền là cái gì không? Là con chuột đó...."
Phốc....
Thẩm Chanh ưu nhã phun rồi.
Cũng may bartender né tránh kịp thời, nếu không liền trúng chiêu rồi.
Thấy cô đã phun rượu uống vào trong miêng ra ngoài, Diệp Mân còn đặc biệt trượng nghĩa đưa tay vỗ vỗ vai của cô, "Dù sao sảy thai cũng không phải là chuyện lớn gì, thời đại bây giờ, cô chưa từng sảy thai sẽ không dám nói mình là sành điệu.... Về sau nếu cô thật sự không mang thai được, tới tìm tôi, tôi dẫn cô đi lấy phương thuốc cổ truyền!"
"...."
Bartender rất ngượng ngùng, bởi vì chủ đề các cô bàn luận, thật lòng không phải là thanh niên trai tráng có thể tùy tiện rối loạn nghe, rối loạn nói chen vào....
"Đúng rồi...." Diệp Mân dùng sức lắc đầu choáng váng, hỏi Thẩm Chanh, "Không phải cô vừa mới sảy thai sao? Sao lại ra đây uống rượu rồi..."
Bình thường sảy thai, không phải cần nghỉ ngơi ít nhất nửa tháng ư.