Thực ra tôi đã nghĩ tới tình huống này từ sớm.
Tôi lừa Tiểu Mỹ, thì xác định Tiểu Mỹ sẽ cãi nhau với tôi như hôm nay, không trách cô ấy được, tôi rời đi trước khi cô ấy quay lại nhà trọ, là vì sợ cô ấy sẽ hỏi những điều tôi không giải thích được, cảnh sát Thư Chấn nói cứ giao cho ông ấy, tôi thấy, chú Cố Nham Tùng là cấp dưới mà ông ấy quý mến, Tiểu Mỹ, cảnh sát Thư Chấn nhất định có thể an ủi cô ấy.
Còn tôi và Tiểu Mỹ…
Vậy cũng tốt, tôi đã đồng ý với chú Cố Nham Tùng, sẽ không để Tiểu Mỹ bước vào những thứ có liên quan tới tôi, trong thế giới này, chỉ có rời khỏi Tiểu Mỹ, mới cắt đứt hoàn toàn khả năng này, không phải sao?
Tôi im lặng ngồi một lúc, sau đó xuống giường, mặc một bộ váy ngủ rồi đi ra.
Dưới tầng Lãnh Mạch và Dạ Minh đã không câu cá nữa, mỗi người ngồi một phía sofa dùng laptop, những người Minh giới như bọn họ, đúng là hợp thời ghê.
Lão Quỷ không ở đây, nơi có Lãnh Mạch và Dạ Minh, bình thường Lão Quỷ không dám ở lâu.
Tôi đi xuống tầng, vừa xuống vừa hỏi: “Hai người ai thắng vậy?”
Mặt hai tên đàn ông khó chịu, không nói gì.
Tôi đoán chắc họ lại hoà nhau, có chút buồn cười: “Sao tôi thấy năng lực của hai người mạnh như vậy, lại không câu được cá? Hay có nghĩa là tinh thân của hai người…có vấn đề?”
“Đồ phụ nữ đáng chết!” Hai người đàn ông cùng trừng tôi: “Năng lực mạnh không có nghĩa năng lực tinh thần cũng mạnh, em hiểu cái quái gì!”
“Tôi không hiểu, tôi chỉ biết hai người không câu nổi một con cá.” Tôi nhún nhún vai, tranh thủ đả kích bọn họ một câu, đúng thật, sắc mặt hai tên đàn ông cực kì khó coi không thèm để ý tới tôi.
Buồn cười chết đi được, giống hai thăng nhóc vậy.
“Lãnh Mạch, trong bếp nhà anh có gì không?”
Tôi đi vào bếp nhà Lãnh Mạch: “Tối nay hai người đều ăn cơm ở đây à?”
“Đương nhiên!” Dạ Minh nhảy lên: “Tôi muốn ăn cơm cô gái nhỏ nấu!”
“Cậu cút cho tôi!” Lãnh Mạch cũng đi theo, đẩy Dạ Minh một cái: “Mau cút đi, muốn đi đâu thì đi, đừng ở lại nhà tôi!”
Dạ Minh không cam yếu thế đẩy lại anh ta: “Làm sao, chúng ta hoà rồi, anh dựa vào đâu mà đuổi tôi đi! Tôi ở lại ăn cơm thì làm sao? Sao vậy, một mặt lo lắng sợ hãi, sợ tôi có sức hút hơn anh, đẹp trai hơn anh, người kí hiệp ước bé nhỏ nhà anh sẽ thích tôi à?”
“Nhạt nhẽo” Lãnh Mạch không muốn cãi nhau với anh ta, đi vào bếp tình tôi, tạo ra tường ngăn cách Dạ Minh, không cho anh Dạ Minh đi theo.
Dạ Minh tức giận, nhe răng trợn mắt ở ngoài tường băng.
Tôi cười muốn chết, thấy Lãnh Mạch đi tới gần: “Tôi bảo này, hai người một là băng một là lửa, nhưng cũng không đến mức gặp nhau một cái là nước lửa bất dung vậy chứ?”
“Vì lí do này à?” Lãnh Mạch chẳng thấy làm sao mà trả lời, dựa vào bên cửa, khoanh tay nhìn tôi: “Cho dù trong nhà có gã đàn ông khác, em cũng là của tôi, hiểu không”
“Dừng!” Tôi làm tư thế dừng lại, học theo giọng điệu của anh ta: “Tôi là chính tôi, không phải của ai cả, hiểu không?”
Lãnh Mạch lập tức híp mắt lại, nguy hiểm ép lấy tôi: “Em nói lần nữa xem, em là của ai, hửm?”
Tôi bị ép tới cạnh bồn nước, eo dựa trên bồn nước, anh ta dựa vào quá gần, tôi khó khăn đẩy ngực anh ta: “Muốn nói chuyện thì nói cho tử tế, có thể đừng dựa vào tôi gần vậy không, còn nữa, đừng có động tay động chân!”
Tay anh ta dán lên người tôi, hơn nữa còn không ngừng đi lên, tôi đập tay anh ta ra, thẳng tay đẩy anh ta, duy trì khoảng cách: “Tôi đói bụng rồi, anh không đói bụng sao?”
Bạn đang đọc bộ truyện Chồng Ma Của Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chồng Ma Của Em, truyện Chồng Ma Của Em , đọc truyện Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em chương mới