Nhưng nơi có Dạ Minh, thêm cả Lãnh Mạch, có thể yên tĩnh ăn một bữa cơm thế này, thực sự khó có được khiến tôi suýt nữa rơi lệ đây mặt cám ơn trời đất.
Ăn cơm xong không biết Lãnh Mạch bị làm sao, thế mà lại giúp tôi dọn dẹp bát đũa, Dạ Minh đứng ở một bên nhìn, có hơi kinh ngạc, chắc cũng cảm thấy đây lại là giở trò gì đấy rồi.
Sau khi dọn dẹp bát đũa, tôi lấy một cái ghế nhỏ tới, bồn nước nhà Lãnh Mạch có hơi cao so với tôi, tôi chỉ đành đứng lên rửa bát.
Lãnh Mạch không đi, mà đứng ở sau lưng tôi, nhìn lưng tôi, không nói gì.
Tôi cũng không nói chuyện, giữa hai chúng tôi trở nên yên tĩnh, bớt được cái tên nói lắm phiền phức như Dạ Minh, tuy không nói gì, nhưng cũng không thấy ngượng ngùng, ngược lại có cảm giác yên tĩnh khó có được.
Một lúc sau, anh ta mới mở miệng: “Bạn em, gọi điện cho em rồi à?”
Bàn tay đang rửa bát của tôi dừng lại, nhanh chóng trở lại như thường, tiếp tục rửa bát: “Sao anh biết?”
“Giọng nói của bạn em lớn như vậy, tôi đâu điếc”
Ôi, đúng thật, giọng Tiểu Mỹ, lớn như vậy…
“Không giải thích?” Anh ta lại hỏi.
“Không có gì để giải thích cả” Sau khi thở dài, tôi lại tiếp tục rửa bát.
“Vì sao, em thích bị người khác hiểu lầm à?”
Lãnh Mạch hình như, không hiểu người khác lắm.
“Càng giải thích sẽ càng loạn, cũng dễ lộ ra sơ hở, cảnh sát Thư Chấn đã nói ông ấy sẽ giải quyết tất cả, giao cho cảnh sát Thư Chấn là được rồi.
Huống hồ, cho dù bây giờ có thể giấu không cho Tiểu Mỹ biết chuyện của tôi, nhưng sau đó thì sao?
Sau đó nữa thì sao? Ai có thể bảo đảm sau này không xảy ra chuyện gì, cho dù xảy ra thì Tiểu Mỹ cũng không biết sao? Sau này Tiểu Mỹ tiếp tục làm bạn với tôi, sẽ rơi vào sự nguy hiểm của thế giới này. Tôi đã đồng ý với chú Cố Nham Tùng, cho NET Cho nên, bắt buộc phải cắt đứt với người bạn yêu thương nhất, như vậy, mới là bảo vệ bọn họ.
“Con người các em thật phức tạp.” Lãnh Mạch ở đăng sau nói: “Nghĩ một chuyện quá nhiều, không thấy mệt à? Nghĩ nhiều như vậy, không làm nổi chuyện lớn đâu”
Tôi không trả lời anh ta nữa.
Tuy Lãnh Mạch đã sống mấy trăm tuổi, nhưng có lẽ ở Minh giới cũng chỉ là một công tử, ở trên người khác, lại mạnh như vậy, đương nhiên là muốn làm gì thì làm, trước đây tôi đã nói rất nhiều lần, cho dù Lãnh Mạch càng trưởng thành càng giỏi hơn nữa, dù sao thì cũng không phải con người, dù sao thì cũng không hiểu con người.
Con người sống ung dung tùy hứng như anh ta được mấy người? Cuộc sống đâu có dễ dàng như: vậy?
Anh ta đứng một lúc, chắc là cảm thấy tự nói chuyện chẳng có gì hay, đi ra ngoài.
Tôi rửa xong bát dọn dẹp sạch sẽ, cũng đi ra, Dạ Minh đang cãi nhau với Lãnh Mạch, hình như đang nói tối nay anh ta ngủ ở đâu.
Thế mà Dạ Minh muốn ở lại, ôi trời ơi, thế thì lật trời luôn à, lát nữa việc đầu tiên phải làm khi về phòng ngủ, là đeo tai nghel Tôi không quan tâm bọn họ, đi lên tầng, Lãnh Mạch gọi tôi: “Đứng lại.”
Tôi quay đầu nhìn anh ta.
Anh ta đi qua, bộ dạng khó xử, có lời muốn nói mà không nói được một lúc lâu, mới nói: “Tôi đưa em ra ngoài.”
“Ra ngoài? Đi đâu?” Tôi rất nghi hoặc.
“Thì ra ngoài, mới ăn cơm tối xong, em không đi dạo à?” Anh ta hết kiên nhãn, kéo lấy cánh tay tôi: “Mau thay đồ đi, cho em mười phút!”
Ra ngoài….đi dạo?
Tôi không nghe nhầm đấy chứ? Lãnh Mạch đây là mời tôi đi dạo sau khi ăn cơm xong à? Trời ơi, đây là lần đầu Lãnh Mạch mời đó! Hôm nay anh ta làm sao vậy, khác thường thết “Ngây ra làm gì, có phải muốn tôi giúp em thay không”
Bị anh ta quát một cái, tôi mới hoàn hồn, vội vàng chạy lên tầng.
“Mái Hai người đi hẹn hò với nhau mà không dẫn tôi theo à?” Dạ Minh gào hai câu, sau đó bị Lãnh Mạch đánh.
Bạn đang đọc bộ truyện Chồng Ma Của Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chồng Ma Của Em, truyện Chồng Ma Của Em , đọc truyện Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em chương mới