Lãnh Mạch và Dạ Minh chê có nhiều người trong xe, không khí không tốt, nên lên nóc xe ngồi hóng gió.
Một người đàn ông mảnh khảnh trông hơi gay ngồi xuống bên cạnh tôi, nhân viên bán vé đến bán vé, tôi vẫn đang tìm tiền lẻ trong túi quần bò thì người đàn ông ngồi bên cạnh đã nói với nhân viên bán vé rằng: “Mua hai vé, cho cô ấy nữa”
Tôi ngại quá nên vội vàng nói: “Không cần đâu không cần đâu, tôi tìm được tiền lẻ ngay thôi”
Người đàn ông không thèm nhìn tôi, anh †a vẫn trả tiền vé thay tôi.
Một chiếc vé cũng chỉ đáng giá 100 nghìn, nhưng đó đâu phải chuyện một hai đồng bạc chứ, nên tôi nói với người đàn ông kia: “Anh à, tôi trả tiên cho anh này, ngại quá, cảm ơn ý tốt của anh”
Người đàn ông ngập ngừng một lúc rồi quay đầu lại nhìn tôi.
Mắt anh ta màu xanh, rất đẹp, trông giống hệt người nước ngoài, nhưng hình như ánh mắt anh ta nhìn tôi có hàm ý khác: “Không cần đâu, làm việc tốt ấy mà, một cô gái đáng yêu như này, nếu tôi lấy tiền của cô thì bất lịch sự lắm”
Thấy anh ta kiên quyết quá nên tôi không nói thêm gì nữa, sau khi lịch sự nói lời cảm ơn lần nữa, tôi liền nhìn ra ngoài cửa sổ.
Qua khung cửa kính, tôi thấy người đàn ông đó luôn nhìn chằm chằm tôi, tại sao anh ta lại nhìn tôi mãi thế? Chẳng nhế tôi gặp phải biến thái sao?
Lòng bàn tay phải đau nhói, tôi len lén mở hé bàn tay ra, bức hình ngọn lửa khắc trong lòng bàn tay tôi đã xuất hiện, Bất Tri Hỏa thò một cánh tay mập mạp ra khỏi lòng bàn tay tôi, tôi đau đớn kêu “á” thành tiếng.
“Sao vậy?” Người đàn ông kia lập tức mở lời hỏi.
“À, không sao” Được một người đàn ông lần đầu gặp quan tâm, lại còn quan tâm đến mức này, cảm giác ấy kỳ lạ quá đi mất, tôi không kìm được mà đề cao cảnh giác hơn.
Phía trước là đường hầm, chiếc xe khách vừa tiến vào đường hầm, ánh sáng liền vụt tắt, Bất Tri Hỏa lại tách lòng bàn tay tôi ra một lần nữa, tôi đang rầu rĩ không biết Bất Tri Hỏa bị làm sao, thì người đàn ông bên cạnh bỗng nhào tới, cả người anh ta đè tôi dí sát lên khung cửa sổ.
“Ưml” Tiếng hét của tôi bị tay anh ta bịt chặt.
“Nếu cô hét lên thì tất cả những người ngồi trên chiếc xe này sẽ bị mai táng cùng cô” Giọng nói trầm thấp của anh ta vang lên bên tai tôi: “Tôi đã gài bom trên chiếc xe này tôi, nếu cô không tin thì có thể thử xem”
Phần tử khủng bố?
Trán tôi đổ đầy mồ hôi, đầu gật lia lịa tỏ ý rằng tôi biết rồi, tôi sẽ không hét nữa, sau đó anh ta mới bỏ bàn tay bịt chặt miệng túi ra, nhưng cơ thể anh ta vẫn đè chặt lên người tối, một bàn tay đặt trên vai tôi, một bàn tay bóp cằm tối: “Trông cũng đáng yêu đấy, vả lại còn thức thời nữa, con người tôi ấy mà, chỉ cần là những cô gái trông cũng tàm tạm, tôi đều không từ chối, thế nào, muốn theo tôi không?”
“Ha ha, cảm ơn anh, không cần đâu? Tôi cố gắng nặn ra một nụ cười, sau đó tránh né bàn tay của anh ta, nhưng anh ta lại cứ khăng khăng bóp chặt cằm tối, quay đầu tôi lại nhìn thẳng vào mắt anh ta, khoảng cách giữa anh ta và tôi rất gần, hai đội môi sắp chạm vào nhau, đôi mắt màu xanh Lam nhìn tôi chăm chằm như thể ma thuật, ý thức của tôi nhạt dần, hình như dáng vẻ của anh ta thoáng chốc đã biến thành Lãnh Mạch, Lãnh Mạch sắp hôm tôi, Lãnh Mạch...
Lòng bàn tay lại nhói đau một lần nữa, Bất Trị Hỏa đang véo tôi, tôi giật mình tỉnh táo trở lại, mới của người đàn ông đó đã dám lên mặt tối từ lúc nào chẳng hay, tôi vội vàng đẩy anh ta ra, rồi thấp giọng gào lên: | Rốt cuộc anh là ai! Rốt cuộc anh muốn gì?”
Anh ta có chút ngạc nhiên: “? Trên thế giới này hiếm có người phụ nữ nào có thể thoát khỏi thuật mê hoặc của tôi, tôi đã đánh giá cô quá thấp
Thuật mê hoặc? Vậy nên vừa rồi tôi có cảm giác anh ta biến thành Lãnh Mạch là do anh ta đã sử dụng pháp | thuật để dụ dỗ tôi?
Nếu không nhờ Bất Trị Hỏa véo tối thì chắc có lẽ tôi đã bị anh ta hôm thật.
“Gương mặt nhỏ này, đôi tai nhỏ này thật khiến người ta không kìm được Lông mà muốn hôn lên nó” Người đàn ông mắt xanh vuốt ve mặt tôi, rồi lại vuốt ve tai tối, mơn trớn dái tai của tối, buồn nôm quá đi mất, không thể chịu nổi, tôi muốn tránh ra, nhưng anh ta lại càng đè chặt lên người tôi hơn, ngón tay mơn trớn trên mặt tối bắt đầu buồn xuống dưới, cổ, xương quai xanh, sau đó...
“Dừng lại ngay!” Tôi chống tay lên ngực anh ta: “Nếu anh có thuật mê hoặc gì đó thì chắc chắn anh không phải người, anh không phải người, anh đến tìm tôi, anh muốn âm gì?
Mũi của anh ta vùi vào hõm cổ tôi, biến thái hít hà mùi hương ở chỗ đó, rồi nói: “Nếu đã nhắc tới chuyện chính thì có lẽ tôi nêm giới thiệu tên mình trước nhỉ? Tôi tên là Tiểu Hoa, mấy em gái đều gọi tôi là Miêu Gia, cô cũng có thể gọi tôi là Tiểu Miêu Mi tôi đều thích.
Tiểu Hoa? Tiểu Miêu Mi?
Người đàn ông này không những gay lọ, mà ngay cả tên cũng gay lọ vô cùng.
Bạn đang đọc bộ truyện Chồng Ma Của Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chồng Ma Của Em, truyện Chồng Ma Của Em , đọc truyện Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em chương mới