Lúc nhỏ, tôi đã trải qua mùi vị của việc vì yếu thế hơn mà bị bắt nạt, vốn tưởng có thể cứ đi mãi trên đoạn đường này, tôi chưa từng sợ ma quỷ, từ lần đầu tiên tự mình giết mặt cóc, cho tới trận chiến ở núi Chu Phong, khống chế hình nhân màu đỏ mà đánh nhau với Sỉ Mị, tôi cứ tưởng răng mình đã trưởng thành rồi, sẽ không còn là một kẻ yếu với lá gan nhỏ nữa, cuối cùng có thể đối diện những nỗi sợ bản thân không biết rồi hét lớn lên răng: “Tôi chẳng sợ các người đâu”, nhưng hôm nay.
Ở trước mặt Minh Vương, tôi mới biết, cái gì gọi là kẻ mạnh chân chính.
Ngay cả chuyện của Minh Vương và Lãnh Mạch cũng chỉ có thể nghe bên cạnh, đến Tống Tử Thanh cũng phải sợ hãi cô ta, cùng người như vậy giành đàn ông, là một chuyện tuyệt vọng biết bao.
Hàn Vũ ngồi xổm xuống an ủi tôi: “Đừng khóc nữa, cô có khóc nữa cũng vô dụng, chúng ta chỉ là những kẻ tép riu bị Minh Vương bắt nạt đủ điều, ngoài Lãnh Mạch ra, Minh Vương đối với mọi người đều như vậy cả, chúng ta có khóc cũng không có ích gì”
Cho dù anh ta nói như vậy, thì tâm trạng của tôi vân không thể tốt lên đượ!
c Khóc một lúc, giải tỏa đủ rồi, tôi đành ngồi bên vệ đường chà chà mũi, Hàn Vũ lặng lẽ đưa cho tôi một gói giấy vệ sinh, ai cũng không nói chuyện, Hàn Vũ có lẽ cũng biết hiện tại, tôi chỉ muốn yên tĩnh một mình Ngồi yên tĩnh một lúc lâu, cảm xúc cuối cùng.
cũng ổn định lại, tôi hít hà mũi mình, nói với Hàn Vũ: “Chúng ta vào trong xe đợi đi, bọn họ chắc cũng sẽ không đi chơi tới lúc nào đâu.”
Hàn Vũ nhìn tôi băng ánh mắt như gặp phải ma: “Tôi còn tưởng cô nghĩ không thông mà muốn chạy ra giữa đường tự sát, còn chuẩn bị sản sàng kéo cô lại, cô ổn rồi chứ?”
“Hì” Tôi nhếch khóe miệng: “Được rồi, tương lai còn nhiều điều tốt đẹp, chuyện mạo hiểm còn đợi tôi làm à, chỉ vì một cái loại trà xanh như Minh Vương, tôi thậm trí phải đi tự sát sao? Sẽ có một ngày tôi trở nên mạnh mẽ hơn, sẽ có một ngày tôi đạp Minh Vương xuống dưới chân mình!”
Lần này đổi lại là Hàn Vũ cười ra tiếng: “Đạp.
Minh Vương xuống dưới chân? Cô bé, pháp lực của Minh Vương rất lớn, hay là cô mong chờ anh Lãnh có thể trải qua thiên kiếp, tới lúc đó, Minh Vương không còn là đối thủ của anh ấy rồi, chỉ có điều, thiên kiếp…hây”
Cuối cùng, Hàn Vũ thở dài, lại chỉ nói một nửa.
“Thiên kiếp rốt cuộc là cái gì?” cứ nghe Minh Vương, Hàn Vũ nói tới thiên kiếp, tôi không ngừng tò mò: “Có phải có liên quan tới thân phận người kí khế ước của tôi không?”
Hàn Vũ ngập ngừng rồi nói tiếp: “Sự mạnh mẽ.
của Minh Vương là vì tu luyện tới bình cảnh, sau đó sẽ trải qua thiên kiếp, nếu trải qua được sẽ có pháp lực vô cùng lớn, so với việc không trải qua thì mạnh hơn gấp mấy trăm lần, sẽ có thể tiến vào cảnh giới tu luyện mạnh hơn nữa, Minh Vương đã trải qua được thiên kiếp, trước mät thì chỉ có anh cả cùng Minh Vương tu luyện tới cấp thiên kiếp thôi, Minh ‘Vương không có người kí khế ước, cho nên kém hơn so với anh Lãnh, anh Lãnh là người hy vọng nhất việc có thể vượt qua Minh Vương.”
Quả nhiên, việc trải qua thiên kiếp có liên quan tới việc kí kết khế ước.
“Có liên quan như nào với người kí khế ước.
vậy?” Tôi lại hỏi.
Nhưng lần này, Hàn vũ không trả lời tôi nữa, chỉ đổi chủ đề: “Vừa nấy tôi ăn chưa no, tôi đi mua ít đồ ăn đã, cô tự mình vào trong xe ngồi đi nhé.”
“Ơ, anh nói rõ mọi chuyện đi đã chứ!” Tôi kích động kêu lên với bóng lưng của anh ta, nhưng anh ta lại giả vờ không nghe thấy, chạy xa rồi.
Thật là, thiên kiếp thì có liên quan gì tới người kí khế ước chứ, còn tỏ vẻ thần bí thế làm gì?
Nhưng cứ khi tôi hỏi chuyện người kí khế ước, Lãnh Mạch cũng vậy, Minh Vương cũng thế, thêm cả Tống Tử Thanh nữa, bao gồm cả Hàn Vũ, ai ai cũng không hẹn mà chẳng nói gì cả Bỏ đi, sau khi trở về thành phố K. tôi sẽ từ từ tìm manh mối vậy.
Tôi mang theo chìa khóa xe Hàn Vũ giao cho mà vào trong xe, xe dừng dưới một tán cây trong một công viên nào đó, rất mát mẻ, tôi cố găng không suy nghĩ đến việc lúc này Minh Vương cùng Lãnh Dạ đang làm gì, ngồi ở ghế sau mà ngủ thiếp đi Khi mê mang, tôi dường như nghe được tiếng dì Ninh Hồng Hân đang gọi tôi, mở mắt ra, có người đang gõ cửa xe, tôi nhìn nhìn, là Hàn Vũ, liên mở cửa xe, Hàn Vũ cầm theo một túi bánh bao nhỏ tiến vào trong xe, hỏi tôi ăn không, tôi lắc lắc đầu, có Hàn Vũ ở đây cũng yên tâm rồi, tôi tiếp tục nhăm mắt ngủ thêm Nhưng chưa qua bao lâu, bên tai lại nghe thấy tiếng ồn ào, khiến tôi thực sự không thể ngủ thêm, thêm một lần nữa tỉnh lại.
“Này cô bé, có gì đó không đúng” Hàn Vũ ở trước mặt nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Chồng Ma Của Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chồng Ma Của Em, truyện Chồng Ma Của Em , đọc truyện Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em chương mới