Diêm Vương nặng nề gật đầu: “Phải”
Tôi thật sự đã đánh giá thấp sự tàn nhần của Minh Vương, không ngờ Minh Vương có thể vì diệt trừ những người có quan hệ với tôi mà ngay cả Cẩu Đản với Thúÿ’Hoa cũng không buông tha.
“Nói như vậy, tôi càng phải đi đến Minh Giới”
Tức giận không chỉ không khiến tôi đánh mất lý trí của mình, mà ngược lại còn khiến tối trở nên bình tĩnh hơn, tôi xoay người lân nữa nhìn sang Diêm Vương: “Diêm Vương đại nhân, Cẩu Đản và Thúy Hoa chính là thuộc hạ của ngài, lẽ nào ngài thật sự dự định mở to mắt nhìn bợn họ ba ngày sau bị Minh Vương xử tử sao?”
Diêm Vương lặng thinh, vẻ fặt khó lường đánh giá tôi.
Lát sau, ông ta nói: “Cô với Cẩu Đản và Thúy Hoa thật sự là bạn bè à? Quan hệ thânthiết lắm sao?”
“Quan hệ bạn bè lẽ nào còn phải phân thật giả?
Nếu như tối không có quan hệ gì với Cẩu Đản, Thúy Hoa thì quỷ sai của ngài cũng sẽ không vì thế mà quỳ xuống, không phải sao?” Tôi nhàn nhạt hỏi lại.
Diêm Vương sSững sờ một lát rồi lại nói: “Cô thật sự sẽ cứu Cẩu Đản với Thúy Hoa sao?”
Nghe thấy lời này, tôi bật cười: “Nếu như Cẩu Đản với Thúy Hoa đã là bạn bè của tôi, bạn bè gặp khó khăn, nào có đạo lý không cứu giúp? Cho dù hôm nay Lãnh Mạch với Dạ Minh không xảy ra chuyện, người bị bắt chỉ có Cẩu Đản với Thúy Hoa, tôi nhất định cũng sẽ đến Minh Giới, cũng sẽ dốc sức liều mạng giống như vậy.”
Có lẽ trong mătmột số người thì cách làm này của tôi rất nực cười, bận bè à, có lúc nào mà không thể kết giao, mất đi một hai người thì có làm sao đâu, vì bạn bè mà bán mạng, thật sự không đáng.
Nhưng đối với tôi mà nỏi,’giống như từng nói với Tế Công, đây là con đường mà tôi chọn, con đường này, tôi đi mà không hề oán trách hay hối hận, cũng chưa từng nghi ngờ.
“Cô làm thế nào để chứng minh cho lời nói của mình?” Ông ta lại hỏi tôi.
Chứng minh? Tôi lắc đầu: “Tôi không cần phải chứng minh cho lời nói của mình, hôm nay muốn cứu Cẩu Đản với Thúy Hoa, ngài cũng không còn con đường nào khác rồi, không phải sao?”
Diêm Vương trước tiên sững người một lát, sau đó cười lớn: “Hahaha, cô nhóc này thật thú vị, bổn vương còn tưởng rằng cô sẽ thê độc, thật không ngờ cô lại phản ngược lại bổn vương một trận, thú vị, thú vị!”
Tôi cũng cười nhạt, không cần nói nhiều nữa.
Bạn bè chính là bạn bè, không cần thiết phải thề thốt để chứng minh tình cảm.
“Được, nếu đấ như vậy, bổn vương liền mở truyền tống trận chơ/©ô, tiễn cô đến Minh Giới.” Sau khi Diêm Vương cười Xông liền quyết định: “Mặc dù Địa Phủ thấp hơn Minh Giới, nhưng cũng không thuộc về quyền cai quản cửa Minh Giới, hôm nay Minh Vương ỷ vào pháp lực vô biên của mình mà hoành hành ngang ngược, thuộc hạ của bổn vương không thể vô tội mà hy sinh nhừởậy được!”
Bây giờ rốt cuộc tôi đã hiểu rõ ýì sao một lão Diêm Vương vừa mập vừa nặng, phảứng chậm chạp, lại ham ngủ như vậy thế mà có thể quản lý Địa Phủ có trật tự như vậy.
“Cảm ơn” Tôi không biết phải biểu đạt nỗi cảm kích to lớn này như thế nào, nếu như trên đường không có sự giúp đỡ của những người này sợ rằng ngay cả Địa Phủ tôi cũng không vào được rồi: “Đại ân của ngài không gì đền đáp nõi!”
Nói xong tôi liền quỳ xuống lần nữa.
Diêm Vương vươn tay chặn lại thân thể đang nghiêng xuống của tôi, tay của ông ta năm chặt lấy tay tôi, nhìn tôi: “Dù cho tức giận với Minh Vương, nhưng quy củ ở Địa Phủ vẫn còn đó, bổn vương không có cách nào dẫn người xông vào Minh Giới để giúp cô đước, bổn vương cũng không có thực lực đối kháng vớ Minh Vương, ngoại trừ việc mở truyền tống trận chø;cô thì không còn giúp gì được nữa, con đường phía`sau vẫn cần cô tự mình đi tiếp, Cẩu Đản với Thúy-Hoa tâm địa thiện lương làm người nghĩa khí, bọn họ tin tưởng cô, bổn vương cũng tin tưởng cô, tất.cả hy vọng đều đặt hết lên người của cô, nhất định phải cứu được thuộc hạ của bổn vương ra, nhất.định phải cứu được Lãnh Mạch đại nhân và Hăn-Vũ đại nhân! An nguy của Minh Giới, Địa Phủ, Nhân “Gian đều ở trên người của Lãnh Mạch đại nhân, mà Lãnh Mạch đại nhân, có lẽ, cũng chỉ có cô mới có thể £ứu, trông cậy vào cô, cô nhóc!”
Tôi cúi đầu nhìn tay bị nắm chặt, tôi cũng không chơ rằng mình quan trọng bao nhiêu đối với cái thế giới này, cho dù bây giờ người thống trị Địa Phủ đem hy vọng gửi gắm cho tôi, tôi cũng không cho răng mình là: chúa cứu thế gì đó, chuyện mà tôi muốn làm trước giờ đều nghe theo tiếng lòng của mình, chứ không phải là nghe theo giao phó của người khác.
Bạn đang đọc bộ truyện Chồng Ma Của Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chồng Ma Của Em, truyện Chồng Ma Của Em , đọc truyện Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em full , Chồng Ma Của Em chương mới