An Vy bị búng trán thì tức giận đá vào chân anh một cái, đương nhiên cô đá rất nhẹ.
Mặc dù bác sĩ nói anh có thể vác cô chạy mấy vòng cũng được nhưng cô vẫn rất cẩn thận, rất ít khi để anh cõng mình hay đi bộ quá lâu, đánh anh càng ít hơn, cô rất lo lắng cho sức khoẻ của anh.
Đình Phong không để ý, anh nắm tay cùng cô đi ra ngoài lại hỏi cô muốn ăn gì, cô lập tức đòi anh nấu cơm cho mình.
Hai người hoàn toàn không hề bị vụ việc vừa rồi làm ảnh hưởng đến mình, trái ngược hẳn với mấy người nào đó.
- Bác sĩ, kết quả thế nào rồi?
Lê Minh Lan vừa thấy bác sĩ thì lập tức chạy đến hỏi han, mãi tới khi bác sĩ xác nhận tất cả chỉ số đều bình thường bà mới thở phào một hơi, lúc này bà mới có tâm trí quay sang nhìn An Diệu:
- Đến bát canh còn phải để em gái nấu hộ mình, Đình Hùng lấy con về được tích sự gì chứ?
Dạo gần đây bố mẹ An Diệu bị Đình Phong gây khó dễ phải tìm cô ta trợ giúp, An Diệu vì tai tiếng của bản thân cũng gây ra không ít thiệt hại cho công ty.
Đình Hùng được anh trai chắn phía trước, những thứ dơ bẩn nhất đều được anh cậu quét dọn sạch sẽ nên khi gặp những tình huống thế này cậu lập tức rơi vào thế bí, bởi vì xử lý không ổn thoả tạo thành phản ứng dây chuyền, cái sau nghiêm trọng hơn cái trước.
Thế nhưng Lê Minh Lan không chịu thừa nhận con trai mình yếu kém, bà đổ hết tội lỗi lên đầu An Diệu và người nhà của cô ta.
An Diệu bây giờ không có nhà mẹ hùng mạnh chống lưng, thái độ đương nhiên sẽ mềm mỏng hơn, cô luống cuống giải thích:
- Mẹ, cũng không thể trách con được.
Khi đó An Vy chủ động nấu canh giúp con, con đâu nghĩ em ấy lại muốn hại anh Hùng chứ.
Bà Lan chưa kịp lên tiếng ông Văn đã nói trước:
- Vớ vẩn, An Vy nhát gan như thế, nó và Đình Hùng không thù không oán sao lại hại thằng bé được.
Ngược lại là con ấy, biết thuốc có vấn đề sao không nhắc nhở con bé?
Lê Minh Lan nhìn chồng mình, cười lạnh:
- Ông cũng phân biệt đối xử quá rồi đấy.
An Diệu quen với nhà chúng ta bao nhiêu lâu? Ông lại biết An Vy bao nhiêu lâu mà thà tin con Vy chứ không tin con Diệu?
Ông Văn liếc nhìn bà ta rồi nhìn An Diệu, hừ một tiếng:
- Tôi thấy lúc nghe tin Đình Hùng uống canh, hai người gấp lắm mà.
Thật sự không biết gì thật à?
Một câu nói thành công chặn họng cả hai người phụ nữ, ông Văn thất vọng triệt để, giọng nói chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:
- Tôi đã nói bao nhiêu lần Đình Phong và Đình Hùng đều là con của chúng ta, bà không thể cho thằng Phong tình thương đầy đủ như thằng Hùng thì cũng đừng làm hại nó chứ?
Nếu không phải ngày Đình Phong còn nhỏ suýt bị mẹ mình bóp cổ chết, ông Văn cũng không nhẫn tâm đưa anh ra ngoài cho bảo mẫu nuôi sớm thế.
Lê Minh Lan không chỉ không áy náy còn chất vấn ngược lại chồng mình:
- Con của chúng ta? Lâm Đình Văn, có cần tôi nhắc ông nhớ ngày nó đến đây đã khiến tôi khốn khổ thế nào không? Ông còn mặt mũi nhắc nó là con tôi sao?
Thấy hai người lại chuẩn bị cãi nhau, Đình Hùng đi tới chắn giữa hai người.
- Thôi bố mẹ đừng cãi nhau nữa, mau về nhà đi, anh trai với chị dâu chắc đang ngóng mình lắm.
Luôn là như vậy, mỗi lần hai vợ chồng cãi nhau vì Đình Phong, thằng con út này sẽ luôn là cầu nối hoà giải giữa hai người, còn liên tục nói tốt về anh trai với mẹ mình.
Nhưng cậu ta không biết cậu càng làm thế, bà Lan lại càng ghét Đình Phong hơn.
Lúc bốn người về nhà, dì Thu đã bị cảnh sát đưa đi, vợ chồng Đình Phong cũng không còn ở đấy nữa.
Ông Văn lập tức gọi cho Đình Phong nói chuyện, nghe anh đã về nhà thì dặn dò đôi câu mới tắt máy, Lê Minh Lan cười khẩy:
- Xem thằng con quý hoá của ông đi, em trai đi viện mà nó thản nhiên về nhà thế đấy.
Lâm Đình Văn không đáp lại vợ mình mà tự trở về phòng trước, bữa trưa này mấy người còn lại đương nhiên cũng ăn không nổi nữa.
...
Bạn đang đọc bộ truyện Chồng Yêu Mau Hộ Giá! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chồng Yêu Mau Hộ Giá!, truyện Chồng Yêu Mau Hộ Giá! , đọc truyện Chồng Yêu Mau Hộ Giá! full , Chồng Yêu Mau Hộ Giá! full , Chồng Yêu Mau Hộ Giá! chương mới