Hai người sợ mọi người chờ lâu, vội quay lại bàn ăn.
Sau khi kết thúc bữa tối, mọi người ngồi trên phòng khách, cùng nhau ăn trái cây và trò chuyện.
Diệp Sâm lấy quà ra tặng Linh An.
Ông còn mua quà lưu niệm cho cả Đan Nhiên, Thư Kỳ và Lăng Trạch Thiên.
Tuy là người làm trong lĩnh vực chính trị nhưng ông không hề khô khan, thậm chí còn rất tinh tế và biết quan tâm người khác.
Mọi người về hết, Diệp Sâm lấy thêm rượu ra, ngồi uống tiếp với Hứa Ngụy Phàm.
Ông có rất nhiều chuyện muốn tâm sự cùng hắn, nhất là những chuyện liên quan đến cô công chúa của mình.
Chẳng phải khi say con người ta thường nói lời thật lòng sao? Diệp Sâm chính là muốn biết Hứa Ngụy Phàm đang nghĩ gì về Linh An đấy!
“Này, cậu thấy con gái của tôi thế nào?”
Hứa Ngụy Phàm uống thêm ly rượu mà vẫn chưa say.
Hắn điềm tĩnh đáp lại lời ông:
“Xinh đẹp, đáng yêu.
Rất dễ khiến người ta thích, có ý định cưng chiều.”
Diệp Sâm rất hài lòng về câu trả lời này.
Ông vỗ vai Hứa Ngụy Phàm, nói tiếp:
“Cậu còn thích nó chứ?”
“Cái gì mà còn với không còn.
Con lúc nào cũng thích em ấy cả.” Hắn đáp lại.
Nghe cách xưng hô của Hứa Ngụy Phàm, Diệp Sâm càng thêm khoái chí.
Ông đã nhắm hắn làm con rể của mình lâu lắm rồi! Hứa Ngụy Phàm chững chạc lại hiểu chuyện, ông tin tưởng hắn có thể mang lại hạnh phúc cả đời cho con gái của mình.
Diệp Sâm nâng ly cạn với Hứa Ngụy Phàm, uống gần hết chai rượu.
Ông ngà ngà say, cộng thêm việc thay đổi múi giờ khiến cơ thể càng thêm mệt mỏi.
Bà Diệp bèn can ông lại, không cho uống tiếp.
Bà dìu ông ấy về phòng, còn Hứa Ngụy Phàm, bà giao lại cho Linh An.
“Con xem cậu ấy thế nào? Nếu không ổn thì dìu cậu ấy về nhà đi.”
Linh An nghe theo lời mẹ, đi đến xem tình hình Hứa Ngụy Phàm.
Hắn đột nhiên ôm chầm lấy cô, hơi thở toàn là mùi rượu.
“Này, chú say hả?”
“Ừm… ừ…” Hứa Ngụy Phầm gật gù trên vai cô, giọng nhè đi vì rượu.
“Mau đứng dậy, em đưa chú về.”
Linh An dùng hết sức đỡ Hứa Ngụy Phàm đứng dậy, thế nhưng hắn nặng như một pho tượng, có thế nào cũng không nhấc lên được.
Cô cảm thấy hắn đang cố ý dồn hết sức nặng lên đôi vai nhỏ bé của cô vậy.
“Nặng quá! Chú mau đứng dậy đi!”
“Linh An à, tôi muốn lên phòng của em.”
Cô bặm môi chịu đựng “cục tạ” trên vai, tên đàn ông này vẫn không ngừng lải nhải nói nhảm.
Hứa Ngụy Phàm hình như say lắm rồi, cô nói cái gì, hắn đều nghe không hiểu.
“Này, để em đưa chú về.”
“Không! Tôi… muốn lên phòng em.” Hắn ngang ngược nói tiếp.
Linh An thật bất lực với Hứa Ngụy Phàm.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Hàng Xóm Là Chồng Em, truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em , đọc truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em full , Chú Hàng Xóm Là Chồng Em full , Chú Hàng Xóm Là Chồng Em chương mới