Linh An sấy khô tóc cho Hứa Ngụy Phàm, hắn vẫn còn ngủ say không hay biết gì.
Cô rón rén từng chút một, chỉ sợ người đàn ông này tỉnh dậy giữa chừng.
Mái tóc đen của hắn đã biến thành một màu đỏ rực.
Linh An mím môi không dám cười thành tiếng, thầm nghĩ đến biểu cảm của Hứa Ngụy Phàm sau khi tỉnh dậy, nhìn thấy diện mạo mới của mình sẽ trở nên thế nào?1
Nhưng mà cô phải về nhà trước đã.
Linh An nhẹ nhàng kéo chăn lên đắp cho Hứa Ngụy Phàm, rồi rời khỏi phòng.
Cũng không biết tối hôm qua hắn đã thức khuya đến mức nào mà bây giờ lại nằm ngủ ngon lành đến vậy.
Linh An về nhà được một lúc, bất giác thở dài thườn thượt, tự cảm thấy mình nghịch ngợm hơi quá đáng.
Lúc nãy còn đang vui vẻ, không hiểu sao bây giờ Linh An lại thấy lo lắng.
Lỡ như Hứa Ngụy Phàm nổi giận thì sao?
Cô tự gõ lên đầu mình, không hiểu vì sao lai thích bày trò đến vậy.
Có lẽ là bình thường hắn dung túng cho cô, nên Linh An làm gì cũng không biết suy nghĩ trước sau.
“Ngày mai mua cái gì ngon ngon bù đắp cho chú ấy vậy!”
Linh An nhìn lên đồng hồ, thấy đã không còn sớm liền xuống bếp chuẩn bị cơm trưa.
Hôm nay có cả ông nội và ba, nên cô làm nhiều món hơn thường ngày.
Một giờ chiều, Linh An đến câu lạc bộ tập nhảy.
Sau đó cô còn có hẹn đi chơi với Đan Nhiên, buổi tối có thể về hơi trể.
Hứa Ngụy Phàm lúc này cũng tỉnh dậy, hắn mơ màng nhìn xung quanh nhưng không thấy Linh An đâu.
Hắn rời khỏi giường, đi xuống lầu dưới hỏi người giúp việc thì biết cô đã về nhà.
Bà ấy đang chăm chú lau bàn ghế trong phòng khách, lúc ngước mặt lên nhìn Hứa Ngụy Phàm thì không khỏi kinh hoàng.
Bà nuốt nước miếng, lắp bắp không nói nên lời:
“Cậu chủ… tóc… tóc của cậu?”
“Dì nói cái gì? Tóc của tôi có vấn đề gì hửm?”
Người giúp việc không nói gì, vội vàng chạy đi kiếm cái gương cho Hứa Ngụy Phàm.
Bà đưa gương cho hắn, cười ái ngại:
“Hay là cậu tự xem đi.”
Hứa Ngụy Phàm chẳng hiểu chuyện gì, ngây ngôi cầm gương lên soi.
Hắn mở to mắt, còn tưởng mình đang mơ ngủ nữa.
“Cái quái gì vậy?”
Hắn lục lọi lại trí nhớ của mình, từ từ nhớ ra mọi chuyện.
Chết tiệt! Kem dưỡng tóc lại có khả năng thay đổi màu sao?
“Cái con nhóc này… Diệp Linh An!” Hắn hét lớn lên đầy giận dữ.
Cô dám biến hắn thành cái bộ dạng gì đây? Lần này Hứa Ngụy Phàm không dạy dỗ cô, hắn thề không làm người mà.
Hắn hùng hổ chạy sang nhà cô, sang đến nơi mới phát hiện bản thân quá hấp tấp, không lấy gì che bộ tóc dị hợm này lại.
Nhưng mà muộn mất rồi, ông nội Diệp đã nhìn thấy hắn.
“Ngụy Phàm… là cháu sao?”
Ông nội đưa tay dụi mắt, còn tưởng mình nhìn nhầm.
Đến lúc Hứa Ngụy Phàm gật đầu, ông mới dám tin là hắn.
“Tóc của cháu, sao lại…?”
Hứa Ngụy Phàm lấy tay che mặt, bất lực không thốt nên lời.
Nếu hắn nói đây là kiệt tác của đứa cháu gái bảo bối của ông, không biết ông nội Diệp sẽ sốc đến mức nào nữa.
“Linh An đâu rồi ạ?” Hắn lảng tránh sang vấn đề khác.
Ông nội Diệp bảo cô đã đến câu lạc bộ học nhảy, chắc tối mới về.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Hàng Xóm Là Chồng Em, truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em , đọc truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em full , Chú Hàng Xóm Là Chồng Em full , Chú Hàng Xóm Là Chồng Em chương mới