Linh An về đến nhà, vừa bước vào trong phòng khách đã nhìn thấy Hứa Ngụy Phàm ngồi cùng cha mẹ và ông nội Diệp.
Khóe môi cô giật giật, đoán ra chuyện chẳng lành.
“Thưa ông nội, bà mẹ và chú Hứa, con mới về.”
Cô kiếm cớ có việc bận, vọt nhanh lên lầu.
Hứa Ngụy Phàm đứng phắt dậy, xin phép mọi người đến phòng tìm Linh An nói chuyện.
Cộc, cộc…
Linh An đang nằm trên giường, nghe thấy tiếng gõ cửa phòng liền cảnh giác, không lẽ là Hứa Ngụy Phàm?
“Diệp Linh An, mở cửa!”
Quả nhiên là hắn.
Linh An nuốt nước bọt ừng ực, đoán chừng Hứa Ngụy Phàm giận thật rồi, nên mới lên đây tìm cô tính sổ.
“Em ngủ rồi, có gì ngày mai nói chuyện.”
“Mở cửa, mau lên.” Hắn khẽ gắt.
Linh An do dự hồi lâu, cuối cùng quyết định mở cửa để Hứa Ngụy Phàm vào.
Hắn vừa nhìn thấy cô đã ôm chầm lấy ngang eo, kéo về phía giường.
Cô bị Hứa Ngụy Phàm vật xuống, nắm sấp ngang đùi hắn.
Linh An còn chưa kịp phản ứng, hắn đã vung tay lên, đánh liên tiếp vào mông cô, từng cái thật mạnh.
“A… đau…”
Linh An đưa tay che mông mình, liền bị Hứa Ngụy Phàm gạt phắt ra.
Hắn đánh ngày càng mạnh, tưởng chừng như đã dùng hết lực cánh tay mà đánh vào cái mông nhỏ.
“Đau, hức...!Hứa Ngụy Phàm, chú làm gì thế?”
Linh An đau đến mức bật khóc, hắn mới thả cô ra, đây cũng là lần đầu tiên cô nhìn thấy người đàn ông này nổi giận đến mức này.
“Nhìn đi.
Diệp Linh An, em làm gì tóc tôi vậy hả?”
Linh An đưa tay xoa cái mông nhỏ, đau đến mức không nói nên lời.
Cô mím chặt môi một lúc, rồi mới lí nhí nói:
“Nhuộm tóc.”
Hứa Ngụy Phàm thật không biết dùng cách nào để trị cô gái này nữa.
Hắn thở dài một cách bất lực, rồi chỉ tay vào tóc của mình.
“Nhuộm lại cho tôi đi.”
Linh An ngồi dịch xa khỏi hắn, tay vẫn không ngừng xoa dịu chỗ đau.
Cô biết mình sai rồi, Hứa Ngụy Phàm cũng đâu cần đánh cô như vậy, hơn nữa còn nói chuyện nặng nhẹ với cô nữa.
“Em xin lỗi mà… Ngày mai em nhuộm lại cho chú nhé!”
“Lỗi lầm cái gì? Nhuộm lại bây giờ, ngay lập tức.
Chỉ biết bày trò là giỏi.” Hắn vẫn giữ thái độ cứng ngắc không đổi.
Linh An bặm chặt môi lại, hai mắt đỏ ửng lên như chuẩn bị khóc tiếp.
Chưa kịp để nước mặt chảy ra, cô đã lau sạch đi.
Linh An sừng sổ lại với hắn:
“Muốn nhanh thì chú ra tiệm đi, bảo mấy cô chân dài nhuộm lại cho.
Hôm nay em mệt lắm, cánh tay sắp nhấc không nổi nữa rồi.”
Chiều nay cô phải tập luyện với cường độ cao, còn bị Tô Minh Trí và Trình Yến Ly gây khó dễ, làm cho thương tích đầy mình nữa.
Linh An xắn tay áo và ống quần lên, từng vết bầm tím hiện ra trước mắt Hứa Ngụy Phàm.
Cô ấm ức nói:
“Này, chú muốn đánh thì đánh tiếp đi.
Đánh chết em cho hả dạ!”
Hắn vội ngồi sát lại gần cô, kiểm tra từng vết thương một.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Hàng Xóm Là Chồng Em, truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em , đọc truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em full , Chú Hàng Xóm Là Chồng Em full , Chú Hàng Xóm Là Chồng Em chương mới