Hứa Ngụy Phàm trút một dòng dịch ấm vào trong cơ thể bé nhỏ đang nằm bên dưới.
Hắn nhìn đồng hồ đã hơn một giờ sáng, người cũng đã thấm mệt.
Hai mắt Linh An nhắm nghiền, hắn tưởng cô mệt quá mà ngất đi, nào ngờ chưa đến ba giây sau đã nghe thấy tiếng gáy gầm gừ trong cái miệng nhỏ, Hứa Ngụy Phàm bật cười đầy bất lực.
Trần đời ai đang ân ái với người yêu mà lăn ra ngủ như cô nhóc này không chứ?
Hứa Ngụy Phàm rời khỏi giường, cẩn thận chuẩn bị một chậu nước ấm, lau người cho Linh An.
Cô vẫn ngủ say không biết gì, miệng còn nhoẻn cười thỏa mãn.
“Đang mơ cái gì mà cười thích thú đến vậy?” Hắn dùng tay khều nhẹ vào chóp mũi Linh An, đùa nghịch.
Sau khi đắp chăn cho cô gái nhỏ, Hứa Ngụy Phàm ngồi ở giường một lúc, ngắm nhìn cô ngủ say.
Chừng nửa tiếng sau, hắn mới vào trong phòng tắm vệ sinh thân thể.
Đợi khi cả người khô ráo, Hứa Ngụy Phàm liền chui vào trong chăn, điều chỉnh lại tư thế để Linh An gối đầu lên tay mình, rồi từ từ chìm sâu vào giấc ngủ.
…
Sáng hôm sau, Linh An vẫn là người thức dậy trước.
Cô nhìn vào trong chăn, thấy hai cơ thể trần trụi đang dính chặt vào nhau thì không khỏi xấu hổ.
“Còn ngại hửm?” Hứa Ngụy Phàm chầm chậm cất lời.
Lúc này Linh An mới biết hắn đã tỉnh dậy, cô càng thêm ngượng ngùng mà vùi mặt vào khuôn ngực săn chắc của người đàn ông kia.
Hứa Ngụy Phàm ranh mãnh mò tay xuống bầu ngực ấm áp, dùng lực bóp một cái.
“Mới sáng sớm, chú đừng có mà giở trò.” Cô bặm môi, giữ chặt lấy bàn tay to lớn của hắn.
Nào ngờ Hứa Ngụy Phàm biến hóa khôn lường, bàn tay vẫn xoay tròn quanh khối thịt mềm.
Linh An quắn quéo cả người, trong lòng không ngừng oán trách người đàn ông này thật ngang ngược.
“Hôm qua đã nói rồi, từ nay anh sẽ giúp nó nảy nở mà.” Hắn nhìn xuống bên dưới, ám chỉ cái mà ai cũng biết.
Bất giác Hứa Ngụy Phàm lại gia tăng lực, Linh An còn chưa kịp mở miệng mắng đã bị hắn chặn bằng nụ hôn nồng nhiệt.
Hắn dùng một tay vén mấy sợi tóc đang xõa ra trước ngực cô, rồi nói:
“Em vừa gọi tôi bằng cái gì?”
“Bằng chú.” Cô ngang ngạnh đáp lại.
Chẳng mấy chốc, Hứa Ngụy Phàm đã chộp lấy tay cô, kéo xuống bên dưới để lên vật nóng hổi kia.
Linh An giật thót mình, muốn rút tay lại nhưng bị hắn dùng chân kẹp chặt.
“Á… tha cho em đi!”
“Muốn tha sao? Gọi tôi bằng cái gì dễ nghe một chút, tôi sẽ tha cho.”
Cô hít một hơi thật sâu, bày ra nụ cười thân thiện:
“Ngụy Phàm, em đau quá! Anh mau bỏ tay em ra đi!”
“Chưa đủ!” Hắn hất mặt nói.
Linh An trừng mắt nhìn hắn, nhưng chưa được ba giây đã thu ngay lại, tiếp tục bày ra bộ dạng thỏ con đáng yêu:
“Ông xã yêu dấu, bỏ tay em ra có được không?”
Hứa Ngụy Phàm nhịn cười, gật đầu tạm chấp nhận.
Cô chỉ chờ có thế, vội rút tay nhanh về, thái độ cũng lập tức thay đổi.
“Hừ, chú cút đi!”
Nhưng mà Linh An sao có thể phản ứng nhanh nhạy bằng hắn chứ? Chưa kịp để cô gái này xuống khỏi giường, hắn đã vật cô ra, để cô nằm sấp xuống.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Hàng Xóm Là Chồng Em, truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em , đọc truyện Chú Hàng Xóm Là Chồng Em full , Chú Hàng Xóm Là Chồng Em full , Chú Hàng Xóm Là Chồng Em chương mới