Sơ Nguyệt
Ôn Đình Ngọc tay đỡ cái bụng lớn tươi cười bước đến chỗ bọn cô, theo sau cô ấy còn có Bạch Hàn
- Lâu quá mới gặp cậu
Quan Sơ Nguyệt mỉm cười ôm lấy Đình Ngọc:" Đúng là rất lâu rồi mới gặp cậu, cũng gần 3 4 tháng gì đó rồi"
Ôn Đình Ngọc nghe cô nói vậy liền liếc nhìn sang chồng mình:" Không phải là ai đó không cho mình ra ngoài sao?"
- Là anh muốn bảo vệ em thôi mà
Bạch Hàn bất đắc dĩ lên tiếng:" Chẳng phải là lo lắng cho em sao?"
- Nhưng mà anh có biết em ở nhà một mình chán lắm không? Hết ăn rồi ngủ, em sắp bị anh nuôi thành heo rồi
Ôn Đình Ngọc trừng mắt nhìn Bạch Hàn nói, càng nói lại càng uất ức đến mức rơi cả nước mắt
- Đình Ngọc, đừng khóc mà.
Không tốt cho cậu và em bé đâu
Quan Sơ Nguyệt khẽ xoa lưng cô lên tiếng an ủi lại nghe Đình Ngọc nói tiếp:" Biết ngay mà, chỉ có cậu thật lòng yêu thương mình, ai kia làm gì có chứ? Sớm biết có ngày hôm nay, năm đó mình sẽ không lấy chồng sớm như vậy"
- Cậu đừng buồn, mình thấy Bạch Hàn cũng thương cậu lắm mà
- Ngọc, đừng giận anh mà.
Anh thương em nhất còn gì
Bạch Hàn kéo cô ra khỏi Sơ Nguyệt ôm cô vào lòng khẽ lên tiếng.
Đình Ngọc tựa vào lòng anh được nước lấn tới:" Vậy anh phải để em ra ngoài"
Bạch Hàn bất đắc dĩ chịu thua trước cô liền nhanh chóng đồng ý.
Sau khi trò chuyện được một lúc thì hai người họ rời đi chỉ còn lại Nam Hoài Cẩn cùng Quan Sơ Nguyệt
Cô ngẩn đầu quay sang nhìn anh:" Trông cậu ấy tội nghiệp thật.
Muốn ra ngoài mà phải diễn trò như vậy"
- Cô ấy diễn?
- Phải, là sở trường của cậu ấy mà.
Không làm diễn viên cũng thật tiếc
Quan Sơ Nguyệt gật đầu lên tiếng:" Trước khi hình như cậu ấy cũng có ý định nhưng đã bị chú Ôn bác bỏ"
Nam Hoài Cẩn chần chừ một lúc thì mở miệng nói:" Nhưng mà Bạch Hàn làm vậy cũng không phải là không đúng.
Em cũng biết, người như chúng ta có rất nhiều kẻ địch, nếu không may rơi vào tay bọn chúng một người phụ nữ mang thai làm sao chống cự lại được "
- Nên là, nếu em mang thai chắc chắn anh cũng không thể để em ra ngoài một mình
Anh ôm cô vào lòng khẽ lên tiếng, còn cúi đầu hôn lên trán cô
- Chưa lấy nhau mà anh đã tính trước là em sẽ sinh con cho anh sao? Có phải là mơ mộng quá không?
Quan Sơ Nguyệt bĩu môi lên tiếng
Nam Hoài Cẩn bỗng dưng ngồi thẳng dậy nhìn vào mắt cô.
Bàn tay to lớn của anh bao lấy tay cô kéo cô đi đến một nơi khác
Từ xa cô đã nhìn thấy dãy bóng bóng kết lại với nhau.
Đến gần hơn một chút cô lại thấy những ánh đèn lấp lánh, còn có rất nhiều hình treo trên đó.
Gần hơn xíu nữa, trước mặt cô xuất hiện con đường bao quanh bằng những bông hoa mẫu đơn và hoa hồng xen lẫn vào nhau
Xung quanh được trang trí vô cùng bắt mắc.
Giai điệu vu dương bằng những tiếng đàn violin vang lên.
Quan Sơ Nguyệt đứng yên ở giữa trung tâm nơi đó.
Trước mặt cô là Nam Hoài Cẩn đang cầm theo một bó hoa lớn bước đến, càng gần tim cô càng đập nhanh hơn
Sau đó anh quỳ xuống một gối xuống trước mặt cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Nhỏ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Nhỏ, truyện Chú Nhỏ , đọc truyện Chú Nhỏ full , Chú Nhỏ full , Chú Nhỏ chương mới