Bên trong bồn tắm, mái tóc dài xõa xuống, hòa vào trong nước.
Làn nước trong suốt không thể che được thân thể quyến rũ, vô số dấu hôn màu hồng nhạt nổi bật trên làn da trắng nõn.
Môi đỏ mọng khẽ mở, đôi mắt linh động thoáng qua vẻ giảo hoạt.
- Anh đừng tới đây, em mở hai chân tự an ủi cho anh xem, thế nào?
Bước chân người đàn ông lập tức dừng lại, đôi mắt thâm thúy nhìn thẳng vào nụ cười khiêu khích của cô.
Hắn nhếch môi đầy ngạo mạn, buông xuống một lời thách thức.
- Vậy được, chúng ta cùng dùng hết thủ đoạn câu dẫn đối phương, ai không nhãn nhịn được trước là thua, người thắng có thể đưa ra một yêu cầu, được không?
Hai người chăm chú nhìn đối phương, sau đó cùng lúc gật đầu.
- Em sẽ không thua đâu!
- Được, tôi rất mong chờ biểu hiện của em đó.
Ngụy Chính Thần vuốt mái tóc ướt sũng của mình ra sau, trâm giọng tuyên bố.
- Bắt đầu đi!
Tiêu Điềm Điềm nghiêng người về phía hắn, ngưỡng cao cần cố thiên nga, hai bàn tay ngọc lướt dọc trên làn da trắng nõn, cuối cùng dừng lại trên bộ ngực đầy đặn.
Bàn tay nhỏ nhắn không ôm hết cặp vú to tròn, đôi thỏ ngọc lấp ló sau những ngón tay thon dài, nơi đó cực kì đàn hồi, chỉ cần nhìn thôi cũng có thể đoán ra nó mềm mại co dãn đến mức nào, chứ nói gì đến người đã từng thoải mái xoa bóp nó trong lòng bàn tay như hắn?
Ngụy Chính Thần không rời ánh mắt khỏi người cô, nhưng hắn cũng không chịu thua dễ dàng như thế.
Người đàn ông vươn tay cởi cúc áo trên chiếc sơ mi màu đen của mình.
Làn da màu lúa mạch khỏe khoắn dần dần lộ ra.
Cơ ngực săn chắc, cơ bụng sáu múi quyến rũ.
Mỗi một phân một tấc trên cơ thể hắn đều tràn ngập sức hấp dẫn, khiến Tiêu Điểm Điềm nhìn mà không sao rời mắt đi được.
Hiệp thứ nhất, dùng nửa thân trên, coi như bọn họ hòa nhau!
Tiêu Điểm Điềm quyết định chơi lớn.
Bàn tay ngọc đi qua eo thon trắng nõn, dần dần rời xuống hoa huyệt đang hé mở.
Cô chưa bao giờ quan sát kĩ nơi này của mình, vậy mà bây giờ lại muốn đút ngón tay vào, thật sự là xấu hổ lắm ý.
Nhưng mà liếc nhìn ánh mắt khiêu khích của Ngụy Chính Thần, cô cắn răng một cái, dùng ngón trỏ cắm vào bên trong hoa huyệt.
Hai mắt người đàn ông tỏa sáng, hắn thậm chí không thèm tiếp tục động tác của mình, chỉ chăm chú nhìn cô tự an ủi.
Tiêu Điềm Điềm ngượng chín mặt.
Cô cố dùng giọng điệu hung dữ nhất của mình để nói với hắn.
- Anh đừng chỉ biết nhìn em, em còn đang đợi anh câu dẫn em đó!
Ngụy Chính Thần cười khẽ.
Hắn cởi thắt lưng của mình ra, bàn tay dùng lực kéo một cái, dễ dàng cởi quần âu ra.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Ơi Đừng Mà tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Ơi Đừng Mà, truyện Chú Ơi Đừng Mà , đọc truyện Chú Ơi Đừng Mà full , Chú Ơi Đừng Mà full , Chú Ơi Đừng Mà chương mới