Kim Trạch bị Cao Á Lâm ôm, ấp a ấp úng hỏi: “Anh đã lên kế hoạch chuyện này bao lâu rồi?”
“Nói ra thì rất dài.” Cao Á Lâm suy nghĩ, lấy chuyện mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên thế nào, rồi không thể khống chế được đi sưu thập đủ loại tin tức của cậu, sau đó cảm thấy dù như vậy cũng không thể buông bỏ ý nghĩ này, kết quả cuối cùng lại chẳng thể thành công, còn cả chuyện hắn cảm mến lần thứ hai nói ngắn gọn một chút.
Cùng lúc nghe được chuyện này làm Kim Trạch ngẩn tò te luôn, trong lòng cậu thế mà lại có chút cảm giác thành tựu và đắc ý một cách kỳ lạ.
Đây chính là Cao Á Lâm đó, là người có tiền có danh vọng, hiện tại cũng đang ở thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp, tương lai không thể giới hạn, thế mà anh ta lại bị mình mê hoặc, đây là cảm giác gì nhờ? Đương nhiên là cảm giác ưu việt rồi.
Kim Trạch đột nhiên cảm thấy mình như đã cao thêm hai mét tám, ngay cả lời nói cũng trở nên kiên cường chính trực.
“Bất ngờ sinh nhật thì bất ngờ sinh nhật đi, vì sao phải dẫn tôi tới nơi này?” Kim Trạch hỏi.
Nói đến chuyện này, Cao Á Lâm im lặng một chút mới thẳng thắn nói: “Tôi đã điều tra rất nhiều chuyện của em, tôi xin lỗi em trước.”
Kim Trạch nhìn hắn, hừ một tiếng, chuyện đã đến nước này rồi nên cậu cũng lười tức giận nữa.
Cao Á Lâm nhìn dáng vẻ này của cậu mà trong lòng ngứa ngáy, không nhịn được trước tiên hôn trộm một cái mới nói: “Tôi biết tình hình nhà em, tôi quá tự cho mình là đúng nên đánh giá sai tâm tư của em… Tôi tưởng em muốn làm mấy chuyện đó để chứng minh bản thân, chứng minh cho người đàn ông họ Tưởng kia thấy, với cả đã lâu lắm rồi em không liên lạc với cô nên tôi muốn nhân cơ hội sinh nhật em, dẫn em tới đây để gặp cô rồi trò chuyện với cô cho vui.”
Quả nhiên Kim Trạch trợn mắt nói: “Xen vào việc của người khác.”
“Đúng vậy.” Cao Á Lâm cười khổ: “Đúng là xen vào việc của người khác, hơn nữa tôi cũng đoán sai tâm tư thật sự của em.”
Kim Trạch nói: “Đương nhiên, tôi không có tí quan hệ nào với người họ Tưởng kia cả.”
Cao Á Lâm xoa đầu cậu: “Thật ra, kế hoạch ban đầu của tôi là chơi một trò chơi sinh tồn trong 24 giờ đầy ly kỳ, cho chúng ta cơ hội để hiểu nhau, chủ yếu là để em hiểu tôi.”
Kim Trạch dở khóc dở cười.
Cao Á Lâm nhìn cậu cười, cũng không nhịn được cười nói: “Sau đó để em trai em dẫn cô đến biệt thự rồi tôi lại dẫn em vòng về, cùng nhau tổ chức sinh nhật cho em và ngắm mặt trời mọc.”
Nụ cười của Kim Trạch dần tắt ngúm, cậu xoay người lại nghiêm túc nhìn vào đôi mắt Cao Á Lâm.
“Vì sao nhất định phải làm đến mức này?”
“Tôi đã nói rồi, thích em, thích đến mức không có cách nào tự kiềm chế, tôi cũng bó tay rồi.” Cao Á Lâm cúi người, trán hắn chống lên trán cậu.
Kim Trạch không quen với kiểu cảm giác thân mật như người yêu này lắm, nói cho cùng, thật ra cậu chưa bao giờ nghiêm túc yêu đương.
Cậu có chút ngượng nghịu trốn ra phía sau liền bị Cao Á Lâm đè bả vai chặn lại, hai người nhìn nhau một lúc, lát sau Kim Trạch nói: “Tôi là người luôn nghĩ mọi thứ thường bắt đầu từ phần tồi tệ nhất, ví dụ như, bây giờ dù anh đối xử tốt với tôi như thế nào, sau này chán, lúc chán ghét tôi…”
Cao Á Lâm cúi đầu, dịu dàng hôn lên đôi môi cậu, đầu lưỡi vừa nhẹ nhàng vừa chân thật đáng tin cạy mở hàm răng của Kim Trạch, hắn độc đoán công thành đoạt đất cứ như muốn chứng minh cái gì đó, không cho Kim Trạch cơ hội thở dốc.
Mãi đến khi hắn buông người ra, Kim Trạch gần như không thể đứng vững.
Cao Á Lâm nhoài người lên lấy hộp quà trên bàn đưa cho Kim Trạch: “Mở ra xem thử?”
Vẻ mặt Kim Trạch nghi ngờ, rất nhanh chóng và dễ dàng mở cái hộp này, cậu thấy bên trong đựng một cái chìa khóa, một bản hợp đồng và còn có một cái thẻ.
Kim Trạch: “???”
Cao Á Lâm nói: “Tôi không giống như những người khác, không sửa từ những thứ giả tạo đó mà chỉ cho em những thứ tốt nhất.”
Kim Trạch nhìn dòng chữ trên bản hợp đồng kia, không thể tưởng tượng nổi trợn to hai mắt.
“Chìa khóa là của ngôi nhà này, em có thể xử trí tùy theo ý em, trong hợp đồng có 10% cổ phần của khu nghỉ dưỡng này, thật ra cũng là phần cổ phần của tôi mà tôi trực tiếp đưa cho em.” Cao Á Lâm cười rộ lên đầy xấu xa, ngông cuồng tự cao tự đại nói: “Thế nào? Tôi hào phóng hơn Trần Doãn và Bạch Nhất Hoàn nhiều mà đúng không? Có muốn đoán xem trong thẻ này có bao nhiêu tiền không?”
Kim Trạch không thể khống chế nuốt một ngụm nước bọt, tay cậu run rẩy nói: “Sao anh… Tôi, tôi không thể.”
Cao Á Lâm cũng rất bất ngờ khi nghe được những lời này, hắn nhìn Kim Trạch thật sâu, trong mắt hiện lên niềm vui không che giấu được.
“Nếu em chỉ coi tôi là một cái đùi để ôm thì em nhất định sẽ nhận lấy mấy thứ này.
Bây giờ em từ chối, có phải chứng tỏ em cũng có chút… Tình cảm khác với tôi không?”
Kim Trạch nhìn mấy thứ đồ trong hộp, cậu im lặng hồi lâu không nói gì.
Thật ra cũng không sai khi nói có thể dùng tiền để đo lường lòng người, nó cũng có thể thử trái tim chân thành đồng thời cũng có thể thử được lòng dạ giả dối của người ta.
Kim Trạch đóng hộp lại, bĩu môi nói: “Dù sao tôi cũng không cần.”
Bạn đang đọc bộ truyện Chuyên Gia Theo Dõi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chuyên Gia Theo Dõi, truyện Chuyên Gia Theo Dõi , đọc truyện Chuyên Gia Theo Dõi full , Chuyên Gia Theo Dõi full , Chuyên Gia Theo Dõi chương mới