Nam Tinh rũ mắt, tuy rằng âm thanh đã được xử lý qua.
Thế nhưng giọng nói của mỗi người đều có những điểm riêng biệt.
Dù cho có cách một lớp biến âm thì người kia cười lên vẫn khiến cho cô cảm thấy không thoải mái.
Bọn bắt cóc cứ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.
Có người nóng lòng muốn thử.
"Đại ca, chúng ta phải hoàn thành yêu cầu của cố chủ chứ?"
"Làm xong đơn này chúng ta liền rời khỏi nơi này, không bằng chơi thoải mái một chút?"
Nói đến đây, bọn bắt cóc nhìn nhau một cái, tất cả đều hiểu ý tứ trong ánh mắt đối phương.
Tên đại ca râu ria rậm rạp ngậm một điếu thuốc, cơ thể căng lên cảnh giác mọi lúc.
Hắn thiếu kiên nhẫn liếc mắt nhìn Nam Tinh, cùng lúc đó lại liếc nhìn ra phía cửa.
Thấp giọng nói.
"Ra tay nhanh lên một chút!"
"Rõ!"
Tiếng nói vừa dứt, bọn bắt cóc cùng nhau nhào về phía Nam Tinh.
Mà tên lão đại đầy râu ria thì lại xoay người định đi ra ngoài.
Vốn cho rằng những chuyện còn lại đều là chuyện đơn giản.
Kết quả tên lão đại vừa mới đi ra ngoài được hai bước thì nghe phía sau truyền đến âm thanh "ẦM!".
Một tiếng vang thật lớn kèm theo những tiếng kêu rên.
Tên đại ca quay đầu lại nhìn, không biết từ lúc nào mà Nam Tinh đã thoát khỏi sự trói buộc, một chiêu đem tên to con gần nhất ném xuống đất.
Bước chân của tên đại ca cũng dừng lại, híp híp mắt.
Sợi tóc xanh sẫm hơi xoăn ở hai bên gò má của Nam Tinh rối tung lên, dây chuyền trên cổ màu bạc có hình bông hoa nhỏ và bụi gai rơi xuống, cả người đều mang theo sự lạnh lùng khiến người ta không dám lại gần.
Tí tách, máu tươi từ trên cổ tay cô nhỏ xuống.
Cô liếc mắt, vẩy vẩy tay mấy cái.
Lúc thoát khỏi sự trói buộc của cái dây thừng kia, cộng thêm sử dụng sức lực hơi mạnh nên đã tạo thành một vết thương nơi cổ tay.
Mấy tên bắt cóc khác sửng sốt.
Hoàn toàn không nghĩ tới Nam Tinh có thể cởi được dây thừng.
Tên cầm đầu lấy ra súng ống, nhắm thẳng vào đầu Nam Tinh.
"Đừng nhúc nhích."
Nam Tinh nhướn mày, đôi mắt đen thẳm như xoáy sâu vào tâm can.
Mấy tên bắt cóc nhìn thấy Nam Tinh như vậy liền sợ tới không dám nhúc nhích, yên tĩnh trở lại.
Có người phun ra một hơi.
"Không nghĩ tới, thật là có chút tài năng."
"Có điều lợi hại đến đâu thì cũng có thể có ích gì đây? Một súng là có thể đánh bại."
"Ha ha ha ha ha."
Bọn bắt cóc đắc ý cười lớn.
Nam Tinh hướng về phía tên đại ca đầy râu kia ngoắc ngoắc tay.
"Biết nổ súng không? Thử xem."
Cô cứ như một tay lão luyện đang nhìn một đứa trẻ khiến tất cả mọi người đều sững sờ.
Lúc mà tất cả đều đang ngây người, cô vươn mình 180 độ đá tới, một cước đạp lăn tên bắt cóc ngay đó rồi lao tới đám đứng phía sau.
Cô ra tay càng ngày càng tàn nhẫn, càng lúc càng nhanh, không nhìn thẳng vào tên lão đại.
Nam Tinh cùng bọn bắt cóc đánh triền miên không dứt, bên trong đám bắt cóc có một tên cơ bắp phát triển nhất, cũng là tên lợi hại nhất trong cả đám.
Ầm!
Tay phải Nam Tinh đánh thẳng vào chỗ yếu hại của bọn bắt cóc.
Thế nhưng bọn chúng không có ngã xuống như những người khác.
"Em gái à, muốn đánh nhau với bọn này thì em vẫn còn non lắm."
Dứt lời, cả đám bắt cóc cùng tên cầm đầu nhìn nhau một cái ra hiệu rồi cùng lao về phía Nam Tinh.
Thế nhưng ngay sau đó, cả đám đều lùi lại nhanh chóng, tên đại ca nổ súng.
Đoàng!
Viên đạn nhắm thẳng vào đầu của Nam Tinh, nhưng chỉ trong thoáng cái Nam Tinh đã biến mất, viên đạn găm thẳng vào thùng dầu phía sau lưng cô.
Thùng dầu bị thủng một lỗ lớn, xăng ào ào chảy ra ngoài.
Tên lão đại híp mắt, như thể không tin vào mắt mình.
Thùng xăng đằng kia chảy ào ào, ngày một nhiều hơn.
Viên đạn cùng thép rỉ ma sát tạo ra những đốm lửa.
Xoẹt cái, thùng xăng trong nháy mắt bùng lên dữ dội.
Cùng lúc đó, lửa lan rộng nhanh chóng, trong nháy mắt đem toàn bộ nhà kho đốt thành một vòng lửa lớn, rừng rực thiêu rụi tất cả.
Bọn bắt cóc hoàn toàn không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, tất cả đều bối rối.
Tên đại ca cách cửa gần nhất, quyết định thật nhanh, xoay lưng chạy ra ngoài.
Lửa chưa lan ra phía cửa, hắn là kẻ đầu tiên chạy ra ngoài.
Khi hắn bước ra cửa lớn, lập tức nhìn thấy có mấy xe đen hướng về bên này chạy đến.