Lạc Tư Thần trở về Linh Quan Thượng Môn chỉ một ngày sau là tới ngày tỷ thí của đệ tử ngoại môn, đối với những đệ tử nội môn và cao tầng của môn phái thì cuộc thi này cũng không quá quan trọng, thứ bọn họ mong chờ chính là trận tỷ thí của đệ tử nội môn, đó mới là nơi những trận đánh gay cấn xuất hiện.
Thế nhưng đối với đệ tử ngoại môn mà nói thì cuộc thi này chính là sự quyết định việc bọn họ có thể tiếp tục ở lại môn phái hay là xách tay nải trở về dân gian làm một tán tu ít tài nguyên.
Lạc Tư Thần đã thay một bộ y phục khác, y định xuống núi để tìm một thanh vũ khí mới, thanh kiếm gỗ mà y dùng để tập luyện đã bị gãy mất rồi, cho nên Lạc Tư Thần mặc đồng phục của tông môn đã lâu không dùng đến.
Vừa hay thị trấn dưới chân núi của tông môn nghe nói đang mở hội chợ, coi như đi chơi một phen.
Cũng lâu rồi không gặp Nghê Hiên và Đông Phương Danh, Lạc Tư Thần quyết định tới nơi ở của bọn họ rủ nhau cùng đi.
Lạc Tư Thần vừa vào cổng đã nghe có tiếng cãi vã, y nhanh bước chân đi tới, có một đám người đang túm lại trước cửa phòng của hai người kia.
Một người trong số đó giọng điệu vô cùng hách dịch " Chẳng qua là hoàng tử của một tiểu quốc gia mà thôi, ta còn là đương kim thái tử của Hàn Quy quốc, một trong bốn quốc gia lớn nhất đại lục, ngươi thì tính là cái gì?".
Nghê Hiên nghe vậy liền chỉ tay vào mặt gã " Ngươi dám!".
Thấy Nghê Hiên không kiềm chế được, Đông Phương Danh liền gàn lại " Mặc dù ta là người của tiểu quốc gia nhưng ta cũng không để ngươi động tới đệ ấy đâu!".
Tên hách dịch kia chỉ thiếu điều muốn xông lên đánh nhau, nếu không phải tông môn có quy định không được xung đột với đồng môn thì Lạc Tư Thần dám chắc gã sẽ thật sự muốn đánh người, chưa kể còn có một đám chân sau đi theo gã tới đây xếp đầy sân.
" Một cái kĩ nam mà thôi, được thái tử gia đây nhìn trúng là phúc phận của hắn".
Lần này tới lượt Đông Phương Danh cũng sắp không bình tĩnh được nữa, Lạc Tư Thần hững hờ đi tới nói móc nói mỉa " Không biết ở đâu tự dưng bốc mùi thối như vậy nhỉ?".
Đám người kia chú ý sang phía này, Lạc Tư Thần ngửi ngửi trong không khí rồi tới gần cái tên hách dịch, y nhăn mũi như thật sự ngửi phải mùi gì thật kinh khủng " Ọe! thì ra phát ra từ người của ngươi, ngươi đi cái kia quên không chùi mông hả?".
Dịch Hoài Ca nhíu mày khó chịu " Ngươi là cái tiểu tử ở đâu nhảy ra, dám bất kính với bổn thái tử như vậy?".
Lạc Tư Thần làm vẻ mặt thương cảm nhìn hắn " Thì ra ngươi bị mũ chữ, tội nghiệp quá, thái tử đại quốc mà không biết chữ sao?".
" Đáng chết!" Dịch Hoài Ca tức giận giơ tay muốn đánh một chưởng vào Lạc Tư Thần nhưng y nhanh chân né được " Ta nói này thối tử gia, ngươi thật đúng là mù chữ, trên bảng nội quy của môn phái ghi rất rõ không chỉ không cho đệ tử trong môn phái đánh nhau, còn có ghi rằng khi vào tông môn dù trước kia ở dân gian là thân phận gì thì tới đây mọi người đều chỉ là đệ tử bình đẳng như nhau, ngươi một lúc vi phạm hai cái, chẳng phải mù chữ nên không đọc được nội quy chứ còn là gì?".
Bạn đang đọc bộ truyện Cổ Đạo Thần Ký tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cổ Đạo Thần Ký, truyện Cổ Đạo Thần Ký , đọc truyện Cổ Đạo Thần Ký full , Cổ Đạo Thần Ký full , Cổ Đạo Thần Ký chương mới