Buổi tối đã đến, trong phòng rất nhiều người nhà bệnh nhân tới đưa cơm.
Ô Nha Nha lần lượt đi kiểm tra từng phòng bệnh, phát hiện cha của Thạch Lệ Hà cũng tới.
Ông mặc một chiếc áo sơ mi trắng bạc cùng một quần vải màu xanh làm dính đầy bùn, gương mặt ngăm đen khắc đầy dấu vết phong sương, đôi mày nhíu lại chứa đầy sầu khổ.
Nhưng nhìn thấy con gái nằm trên giường bệnh, ông lập tức tràn ra nét tươi cười, kiên nhẫn cẩn thật dò hỏi con gái có tốt chút nào không, tiểu tiện mấy lần, đại tiện mấy lần, uống thuốc gì, gầy mấy kg...
Hết thảy có liên quan tới con gái, ông đều sẽ nắm kỹ càng.
Thạch Lệ Hà không thể ăn thức ăn bình thường, chỉ có thể ăn chút thức ăn lỏng.
Ba Thạch lại từng muỗng từng muỗng kiên nhẫn đút, cũng kể từng chuyện từng chuyện bản thân ở bên ngoài gặp phải.
Ô Nha Nha đứng ở cửa nhìn nửa ngày, sau đó mới yên tâm rời đi.
Nhưng cô vừa mới đi ra ngoài không bao xa, cửa phòng đã bị một người phụ nữ trung niên dùng bả vai thổ lỗ đẩy mở, phát ra một tiếng "rầm" rất lớn.
"Lệ Hà nhà tôi ở chỗ nào? Giường số mấy?", người này quát tháo hỏi.
"Giường số 16, ở chỗ này.", thanh âm Ôn Cầm dịu dàng truyền đến.
Ô Nha Nha lập tức quay lại, ánh mắt sắc bén nhìn qua.
Tình hình của Thạch Lệ Hà cô cũng biết qua, tự nhiên biết người phụ nữ này là ai.
Một người mẹ ích kỷ vứt bỏ chồng và con chạy mất còn quay trở về?
Ô Nha Nha nhìn ra được hoàn toàn không thể, người ích kỷ vĩnh viễn chỉ biết bản thân, bọn họ không yêu con cái, không yêu vợ/ chồng, chỉ yêu bản thân.
Nhưng ở trong mắt người thường, có thể tìm người mẹ trở về đối với người bệnh mà nói tất nhiên là an ủi lớn lao.
Không tin được, y tá trưởng mở miệng: "Cô thật sự tìm mẹ của Thạch Lệ Hà về?"
Ôn Cầm nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, lúc nằm mơ cô bé ấy cũng đang gọi mẹ, tôi thực sự nhìn không được."
"Cô vất vả rồi!", y tá trưởng vui mừng không thôi vỗ vỗ bả vai Ôn Cầm.
Y tá đi ngang qua cũng đều giơ ngón cái lên với Ôn Cầm.
Bởi vậy có thể thấy được, hành động của Ôn Cầm được khen ngợi và khẳng định cỡ nào.
Cô ta là một người nhiệt tình, dường như đem người bệnh trở thành người nhà mà chăm sóc.
Cô ta cho họ cái họ cần, lo cho nỗi lo của họ...
Nhưng Ô Nha Nha lại biết, cô ta tất nhiên không có lòng tốt này.
Ô Nha Nha bước trở về phòng bệnh Thạch Lệ Hà, quả nhiên thấy máy đo nhịp tim của Thạch Lệ Hà đang hiện ra đường cong hưng phấn quá mức.
Tuy Thạch Lệ Hà phải làm phẫu thuật, nhưng thể trọng vẫn chưa giảm xuống.
Bộ ngực của cô ấy thịt quá nặng và quá dày, giống như bao cát áp bách trái tim của cô ấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Cô Nàng Quạ Đen tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cô Nàng Quạ Đen, truyện Cô Nàng Quạ Đen , đọc truyện Cô Nàng Quạ Đen full , Cô Nàng Quạ Đen full , Cô Nàng Quạ Đen chương mới