Chương 19: Cậu thích cậu ấy không
Biên tập: NDLinh
Hiệu đính: Xiaoxin
Trước cửa hàng gần trường THPT Số 1 Thanh Thành, luôn có nhiều top học sinh đứng hoặc ngồi tụ tập với nhau vào buổi trưa và chiều.
Liễu Văn Văn trang điểm đậm, mí mắt ửng hồng, lông mi dày và cong, tai đeo một chuỗi vòng hình khuyên, nghiêng đầu nói chuyện với một nam sinh đeo khuyên tai bên cạnh, chiếc vòng choker trên cổ lúc lắc không ngừng.
Cố Viêm Sinh lái xe chở Ôn Uẩn Chi ngang qua, bạn nam đeo khuyên tai kích động: “Anh Viêm, khá lắm!”
Một cậu bạn đầu đinh cũng gọi Cố Viêm Sinh: “Anh Viêm, lúc nào cùng đến sân bóng Tinh Quang chơi không?”
Cố Viêm Sinh xưa nay luôn phớt lờ người khác, lái xe ngang qua mà không thèm liếc mắt một cái, vượt qua những người cản đường.
Ôn Uẩn Chi không thèm nhìn đám học sinh hư hỏng ấy một cái. Cô phát hiện nam sinh đầu đinh vừa nói hơi quen mắt, hình như cũng học lớp 12.
Tầm mắt của cô vô tình chạm phải ánh mắt của Liễu Văn Văn mà không hề báo trước.
Ánh mắt đối phương lạnh như băng, đầy thù hận, cô sững sờ mất vài giây rồi thu ánh mắt về.
Kì lạ, Liễu Văn Văn hình như càng coi cô kẻ thù thì phải.
Cố Viêm Sinh chở cô vào cổng trường, bóng dáng hai người dần dần biến mất.
Một đám học sinh không học hành đàng hoàng chế nhạo: “Cố Viêm Sinh được lắm, còn theo đuổi Ôn Uẩn Chi à”. Trong mắt rất nhiều nam sinh, Ôn Uẩn Chi là bông hoa cao lãnh bất khả xâm phạm.
Nam sinh đầu đinh là Từ Nhân Đường, cùng lớp với Ôn Uẩn Chi, Cố Viêm Sinh. Cậu ta nói: “Hai người họ rất giỏi, thành tích cũng xuất sắc.”
“Kiểu nữ thần học bá lại thanh khiết, khi ‘làm’ chắc thích lắm” Có người nói.
Liễu Văn Văn cười nhếch: “Thích hay không thì mày thử là biết.”
Một nhóm người cười ám muội.
Từ Nhân Đường nói: “Cô ấy là em họ của Ôn Thiếu Đường”
“Ôn Thiếu Đường là cái thá gì”. Một nam sinh mồm mép chua ngoa, “Gặp Cố Viêm Sinh còn phải sợ.”
Liễu Văn Văn thầm cười nhạo, các người gặp Cố Viêm Sinh không sợ chắc.
Cô ta nhìn về phía cậu nam đeo khuyên tai: “A Triết, chuyện em nói với anh, anh suy nghĩ xong chưa.”
Dương Triết nhíu mày: “Ôn Thiếu Đường có thể gọi đến rất nhiều người đấy.”
Ôn Thiếu Đường có rất nhiều bạn bè xấu, xã hội đen cũng quen vài người.
Không ai rảnh rỗi gây chuyện với cậu ta cả.
Liễu Văn Văn tiến lên ôm lấy một cánh tay của cậu ta, làm nũng nói: “Không phải anh cũng quen rất nhiều người sao, còn sợ nó.”
Một tay khác của cô ta tiến vào vạt áo cậu ta, đôi môi đỏ ghé sát vào tai, nói giọng nhẹ nhàng: “Dương Khiết, bạn gái anh bị người ta trèo đầu cưỡi cổ, anh vẫn nhịn được à? Anh có phải đàn ông nữa không?”
Dương Khiết luống cuống, hất tay đang sờ loạn của cô ta ra: “ Được được được, gọi người không dễ vậy đâu, cho anh chút thời gian”
Trong mắt Liễu Văn Văn hiện ra vài phần đắc ý, “Anh sớm đã không vừa mắt nó rồi còn gì”
Dương Khiết: “Ông đây đúng là sớm đã muốn tìm người đập nó một trận.”
_
Cố Viêm Sinh dừng xe, Ôn Uẩn Chi bước xuống đứng bên cạnh chờ cậu.
Cố Viêm Sinh thoáng nhìn cô, rút chìa khóa rồi xuống xe.
Hai người cùng về lớp. Trên đường đi có người gọi Cố Viêm Sinh, là Tạ Phi, cậu ta về trường sau khi ăn bữa cơm chiều ở nhà.
Trông thấy cậu đi cùng Ôn Uẩn Chi, cậu ta ngạc nhiên đi đằng sau trêu ghẹo: “Ây dzô, sao hai người lại về (trường) cùng nhau thế?”
Đây thực ra là một câu nói rất bình thường, nhưng má Ôn Uẩn Chi lại ửng hồng, hấp tấp nói: “Gặp trên đường.”
Vẻ mặt Cố Viêm Sinh lạnh lùng, nhiệt độ xung quanh cậu giảm thấp, vẫn rảo bước tiến về phía trước.
Tạ Phi chẳng hiểu tại sao, nhưng con người Cố Viêm Sinh xưa nay luôn hỷ nộ bất thường, cậu ta cũng không để ý kĩ những thay đổi cảm xúc của đối phương.
Nhìn bóng lưng trầm tĩnh kiêu ngạo của cậu, trong lòng Ôn Uẩn Chi hơi hối hận.
Bạn đang đọc bộ truyện Cô Thành Thiếu Niên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cô Thành Thiếu Niên, truyện Cô Thành Thiếu Niên , đọc truyện Cô Thành Thiếu Niên full , Cô Thành Thiếu Niên full , Cô Thành Thiếu Niên chương mới