Một ngày cuối tuần chỉ đủ cho họ xin chút vía.
Trang Cẩm Lộ bèn giảng vài chỗ trọng tâm, không ép họ hiểu rõ những phần nâng cao.
May mà bài thi ở trường số 3 cũng đơn giản, không hỏi quá sâu như kì thi toàn quốc.
Phòng thi được xếp dựa vào kết quả bài thi lần trước.
Trang Cẩm Lộ và Cố Phàm cùng thi ở phòng số 1, mà Tưởng Trầm Tinh và Khương Vĩ thì ngồi ở phòng thi số 17.
Môn thi đầu tiên là ngữ văn.
Giám thị chưa vào phòng, các bạn trong phòng thi cùng châu đầu ghé tai, mắt đều hướng về phía Trang Cẩm Lộ và Cố Phàm.
Trang Cẩm Lộ đang thả hồn nơi cửa sổ, bỗng Cố Phàm ngồi phía sau cậu gọi: “Trang Cẩm Lộ.”
Trang Cẩm Lộ quay lại: “Sao thế?”
Cố Phàm hỏi cậu: “Học kì tiếp theo có giải vật lý toàn quốc, cậu có định đăng kí không? Bây giờ đã cho đăng kí rồi đấy.”
Kì thi vật lý toàn quốc dành cho hai đối tượng là học sinh cấp ba và sinh viên đại học, nội dung thi khó hơn so với nội dung giảng dạy ở bậc phổ thông rất nhiều.
Không phải cứ đăng kí là được thi ngay, trước tiên họ phải làm một bài thi thử đánh giá năng lực nhằm xét tư cách tham gia vòng loại.
Trang Cẩm Lộ hỏi: “Ồ, trường số 3 có tiêu chuẩn dự thi sao?”
Cố Phàm gật đầu: “Có thể xin được đấy.”
“Vậy thì đăng kí thôi.
Cậu thì sao?”
“Tôi cũng tham gia.”
Trang Cẩm Lộ rất vui vẻ: “Được đó, vậy kì nghỉ đông này tụi mình có thể cùng nhau ôn bài rồi.”
Cố Phàm nói: “Tôi tìm tài liệu ôn thi rồi tối nay sẽ đưa cho cậu, còn cậu đem đi in thêm một bản nhé.”
Trang Cẩm Lộ gật đầu, cười đáp: “Cảm ơn nha, cậu nhiệt tình quá.”
Cậu nghĩ thầm, chẳng phải là Cố Phàm rất dễ nói chuyện sao? Thế mà Tưởng Trầm Tinh lại không thể hòa hợp với cậu ấy, trong phòng ngủ họ khắc nhau như nước với lửa.
Sau khi kì thi căng thẳng kết thúc, tháng vận động của trường số 3 sẽ đến.
Đầu tiên là hội thao, sau đó lại có thi đấu bóng chuyền và bóng rổ.
Tổ chức đăng kí tham gia hội thao đã làm xong từ trước khi thi, nhưng màn chào sân thì được dời lại để đến sau thi mới bàn.
Hiện nay màn chào sân trong hội thao ở các trường cấp ba càng ngày càng đặc sắc và đa dạng, nếu không làm gì đột phá thì khó lòng thu hút sự chú ý của khán giả.
Tưởng Trầm Tinh là ủy viên thể dục, Trang Cẩm Lộ là lớp trưởng.
Đương nhiên nhiệm vụ này sẽ rơi xuống đầu họ.
Giờ ra chơi, Tưởng Trầm Tinh bàn với Trang Cẩm Lộ: “Ôi chao Lộ Lộ này, hay là mặc đồng phục cổ động có được không?”
Trang Cẩm Lộ hỏi: “Là mặc áo ba lỗ với váy ngắn, tay cầm hai cục tua rua cổ vũ ấy à?”
Tưởng Trầm Tinh cười khà khà, đáp: “Nữ sinh lớp mình ai cũng thon thả, mặc đồng phục cổ động bảo đảm đẹp xỉu.”
Trang Cẩm Lộ nghĩ một lúc rồi hỏi: “Còn nam sinh thì tính sao?”
“Nam sinh à… thì mặc đồ thể thao theo phong cách áo bóng rổ, bóng chuyền hay bóng đá gì đó.
Tháng này là tháng vận động mà, cứ theo phong cách thể thao mà triển thôi.”
Khương Vĩ xen vào: “Đụng hàng với bên lớp 10/7 rồi.
Tối qua Cố Phàm về phòng có cầm theo một bộ quần áo chơi bóng rổ, có lẽ lớp họ cũng theo phong cách thể thao.”
Tưởng Trầm Tinh không nhịn được bèn bật ra một câu chửi thề.
Nữ sinh trong lớp mặc đồng phục cổ động trông đẹp biết bao, thế mà lại bị giành trước.
Dựa vào đâu cơ chứ?
“Vậy biết làm sao đây? Mạnh Nhất Minh đi nghe ngóng thử vài lớp, chúng ta nghĩ ra ý tưởng nào thì cũng đều có người làm rồi.”
Khương Vĩ gục xuống bàn, nói: “Làm dăm ba cái trò mèo đó thì được gì, mày để Trang Cẩm Lộ diện đẹp một chút, cầm tấm bảng lớp 10/8 dẫn đầu hàng.
Cho dù cả đám đằng sau chỉ mặc đồng phục học sinh thôi thì cũng đủ gây chú ý rồi.”
Trang Cẩm Lộ muốn cạn lời: “Mình thấy để Khương Vĩ đi cũng được nè, để cậu ấy mặc váy ngắn ấy.”
Trong thế giới quan của Khương Vĩ không tồn tại hai chữ mất mặt, cậu chàng nói ngay: “Được luôn nha.
Cứ để hai tụi mình mặc đồ tình nhân đi, cậu mặc đồ nam còn tôi mặc đồ nữ, tôi vẫn thấy okay.”
Trang Cẩm Lộ đáp: “Mình không okay đấy.”
Khương Vĩ nghĩ thầm, tôi đã năn nỉ tới vậy rồi mà cậu vẫn không chịu.
Cậu chàng buồn thỉu buồn thiu, nhỏ giọng nói rất chi là tủi thân: “Sao cậu cứ ghét tôi hoài vậy? Ngày nào tôi cũng giặt vớ rồi phơi phóng quần áo cho cậu, thế mà địa vị của tôi ở trong lòng cậu còn không cao bằng Cẩu Tinh.”
Trang Cẩm Lộ nghe thấy được.
Cậu toát mồ hôi, càng lúc càng cảm thấy Khương Vĩ có gì đó bất thường.
Mấy ngày nay, không biết vì sao mà Khương Vĩ luôn tìm cách lấy lòng cậu.
Mỗi khi Trang Cẩm Lộ tháo vớ đi rửa chân, chỉ trong chớp mắt đôi vớ đã bị người kia trộm mất rồi đem đi giặt.
Quần áo cũng thế, vừa lấy ra khỏi máy giặt đã bị Khương Vĩ lấy đi phơi mất.
Bây giờ trời trở lạnh, khi nước trong cốc của Trang Cẩm Lộ còn chừng một phần ba thì cậu chàng liền đem cốc đi rót thêm nước ấm.
Những chuyện vặt như thế diễn ra rất nhiều lần, làm cho Trang Cẩm Lộ ái ngại vô cùng.
Cậu đã mở lời vài lần nhưng Khương Vĩ vẫn cứ y như cũ.
Cậu vốn cho rằng vì Khương Vĩ làm bài thi tốt, muốn cảm ơn cậu nên mới làm vậy.
Thế nhưng hôm nay có kết quả thi, Khương Vĩ vẫn đội sổ.
“Mình không có ghét cậu.” Trang Cẩm Lộ nói: “Nhưng tại sao phải mặc đồ tình nhân? Hai người mặc đồ đôi dẫn đầu hàng, nhìn dị lắm.”
Khương Vĩ híp mắt, nảy ra ý xấu: “Vậy mình mặc đồ chị chị em em(*), đồ bạn thân ha.”
Tưởng Trầm Tinh chỉ lo hóng trò vui mà xem nhẹ chuyện lớn: “Này cũng không tồi! Nếu hai anh đẹp trai như hai người vừa mặc váy vừa nhảy nhảy nhót nhót ra chào sân, vậy nhất định lớp mình ra mặt một chút cũng khiến cả trường chấn động hahahahaha!”
Trang Cẩm Lộ tưởng tưởng một chốc, rồi mang vẻ mặt 囧 mà nói: “Thế thì hai đứa mình hoàn toàn thành trò hề rồi.”
Khương Vĩ cũng cười haha: “Tôi thấy được đó!”
Lộ Lộ cao ráo trắng trẻo, mặc váy chắc chắn sẽ rất đẹp.
Khương Vĩ nhịn không được bèn cúi đầu cười rộ.
Nói đến chuyện mặc váy nhảy nhót, Trang Cẩm Lộ vuốt cằm suy tư chốc lát: “Tinh Tinh này, cậu nghĩ nếu mọi người cùng mặc trang phục cổ tích thì thế nào?”
“Công chúa Bạch Tuyết rồi cô bé Lọ Lem ấy hả?”
“Ừa.” Trang Cẩm Lộ nói thêm: “Có thể để bạn nam mặc trang phục hoàng tử, bạn nữ thì mặc váy công chúa.
Thế có được không?”
Khao khát được thấy Trang Cẩm Lộ mặc váy của Khương Vĩ vẫn hoài cháy bỏng: “Tôi thấy thế này, nữ sinh mặc đồ hoàng tử, nam sinh mặc váy công chúa thì được hơn.”
Tưởng Trầm Tinh nói: “Anh Vĩ à, mày có thể cân nhắc lại chỉ số nhan sắc của nam sinh lớp mình không? Đâu phải thằng nào mặc đồ nữ cũng đẹp?”
“Người ta đứng xa như vậy thì làm sao thấy rõ mặt mũi, chủ yếu là làm náo nhiệt lên thôi.”
Tưởng Trầm Tinh thấy Trang Cẩm Lộ là đáng tin nhất: “Lộ Lộ, cậu nghĩ sao?”
Trang Cẩm Lộ đáp: “Chỉ ba người chúng ta tự quyết định thì không hay lắm.
Không bằng nhân lúc kết thúc giờ tự học tối nay cậu hỏi ý mọi người xem sao.”
“Vậy cũng được.
Sau khi chốt rồi, mình sẽ sung vào công quỹ toàn bộ số tiền vừa thắng được để mua trang phục đẹp một chút.”
Kỳ thi giữa kì này Trang Cẩm Lộ lại đứng nhất lớp, nhờ thế mà Tưởng Trầm Tinh kiếm được lời.
Bây giờ ánh mắt cậu chàng nhìn Trang Cẩm Lộ không khác gì đang nhìn một chú mèo chiêu tài cả.
Khi hết tiết đầu giờ tự học tối, Vương Văn Bình tổ chức sinh hoạt lớp.
“Các em này, kết quả bài thi giữa kì đã có rồi, cũng đã dán trên bảng đen.
Mọi người có thể coi điểm của mình, xem mình còn yếu ở những môn nào.
Sau khai giảng lớp 11 sẽ chia lớp lại, các em cần chuẩn bị trước.
Bạn đang đọc bộ truyện Có Thể Xem Sự Đáng Yêu Là Cơm Ăn À? tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Có Thể Xem Sự Đáng Yêu Là Cơm Ăn À?, truyện Có Thể Xem Sự Đáng Yêu Là Cơm Ăn À? , đọc truyện Có Thể Xem Sự Đáng Yêu Là Cơm Ăn À? full , Có Thể Xem Sự Đáng Yêu Là Cơm Ăn À? full , Có Thể Xem Sự Đáng Yêu Là Cơm Ăn À? chương mới