Nghĩ đến đây, An Đào Đào lại dựng hết tóc gáy.
Cô xoa xoa cánh tay, lập tức chuyển chủ đề: “ Cậu đột nhiên tới đây là để xem tớ có bị bắt nạt không à?”
Nghe vậy, Chu Mễ gật đầu lia lịa, nói: “Đúng vậy, tớ sốt ruột muốn chết. Bây giờ thấy cậu sống vui vẻ, tớ cũng yên tâm rồi.”
“Cảm ơn cậu.” An Đào Đào nắm chặt hai tay cô ấy, trong lòng cảm thấy ấm áp.
Chu Mễ khoát tay, cười nói: “Chúng ta là bạn tốt, nói cảm ơn gì chứ?”
An Đào Đào bật cười, giọng nói trở nên ngọt ngào mềm mại: “Chu Mễ, bây giờ cậu đã biết tớ là đứa con rơi của nhà họ An được nuôi dưỡng ở nông thôn. Cậu không nghĩ gì, còn sẵn lòng chơi với tớ à?"
Chu Mễ nhìn cô, ngạc nhiên nói: “Thân phận của cậu và việc tớ chơi với cậu có liên quan gì đâu? Tớ cảm thấy cậu là người tốt, xinh gái lại còn giỏi y thuật, thế nên tớ muốn chơi với cậu.”
Hỏi xong, An Đào Đào cảm thấy nhẹ nhõm: “ Vậy tớ yên tâm rồi. Tớ con tưởng tiểu thư khuê các bọn cậu chỉ thích chơi với nhau thôi.”
“Sao có thể chứ? Cậu nói mấy cô tiểu thư khuê các ðng eo kỉa à?” Chu Mễ ghét bỏ xua tay: ““Có ai tốt hơn cậu chứ? Thậm chí Lục Cửu Gia còn tống cổ An Định Nhiên ra ngoài, điểu này chứng tỏ Lục Cửu Gia cũng không thích các cô tiểu thư khuê các kia.”
“Nói nhỏ thôi, coi chừng bị Cửu Gia nghe thấy.” An Đào Đào hạ thấp giọng.
Chu Mễ vội che miệng, sợ hết cả hồn.
An Đào Đào mỉm cười, đặt đĩa bánh ngọt lên bàn trà: “Đây là món bánh sở trường của má Trần, cậu ăn thử xem.”
Chu Mễ ăn một miếng, trên mặt ngập tràn hạnh phúc: “Ngon thật đấy, mùi vị tuyệt cú mèo. Đào Đào à, ở đây nhà cửa rộng rãi, môi trường tốt, đồ ăn lại ngon, đúng là chốn thần tiên.”
“Cậu cứ nói quá, vậy cậu chuyển đến ở với tớ đi?” An Đào Đào nói đùa.
Chu Mễ suýt phun bánh ngọt ra: “Đừng, ở nơi thần tiên thế này sẽ tổn thọ mất, có thời gian rảnh tớ đến chơi là được rồi."
“Hoan nghênh cậu đến chơi.” Đương nhiên An Đào Đào rất muốn có người đến chơi với cô, biệt thự lớn như vậy, ngày nghỉ cũng rất nhàm chán, trống huơ trống hoác.
Chu Mễ đang nghịch điện thoại, đột nhiên có một tin nhắn nhảy ra. Cô ấy sững người, động tác nghịch điện thoại cũng đừng lại.
Thấy cô ấy không bình thường, An Đào Đào hỏi: “Cậu không sao chứ?”
Chu Mễ lại đọc kỹ tin nhắn lần nữa, vội vàng. nói: Đào Đào, cậu có nhận được tin nhắn nào. không?"
"Tớ không nhận được tin nhắn nào cả.” An Đào Đào đút tay vào túi, cô lục lọi mấy lần vẫn. không thấy điện thoại đâu: “Ôi, hình như tớ để điện thoại trong phòng, tớ đi lấy đã nhé.”
“Nhanh đi, nhanh đi.” Chu Mễ vội giục cô đi.
An Đào Đào nhanh chóng cầm điện thoại đến, cô vừa đi vù mấy tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, cô mở từng cái ra xem.
Thấy người gửi tin nhắn và gọi điện thoại đều là Tạ Như.
Gấp gáp như vậy, nhất định là có chuyện cấp bách...
An Đào Đào lập tức mở một tin nhắn trong đó ra xem, vừa liếc mắt, cả khuôn mặt cô lập tức trở nên nghiêm túc.
Tin nhắn nói mụn trên mặt Tạ San lại tái phát, trông rất ghê.
“Đào Đào, cậu nhận được tin nhắn chưa?” Chu Mễ lập tức vây tới.
An Đào Đào nhìn chằm chằm vào màn hình, thấp giọng nói: “Nhận được rồi, là Tạ Như gửi tới à? Chị ấy nói mụn trên mặt Tạ San lại tái phát, có. vẻ rất nghiêm trọng.”
“Đúng đúng đúng, tớ cũng vừa nhận được, làm tớ giật cả mình, dạo này nhiều chuyện quá.” Chu Mễ cầm điện thoại, vẻ mặt buồn bã, đúng là thời điểm khó khăn.
An Đào Đào khoác túi vải nhỏ, vội vàng ngoài cùng Chu Mễ.
Sau khi di thẳng đến cổng chung cư của Tạ San, Tạ Như đã đứng đợi ở đó. Thấy bọn họ tới, cô ấy lập tức chạy nhanh qua.
Bạn đang đọc bộ truyện Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em, truyện Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em , đọc truyện Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em full , Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em full , Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em chương mới