Đã lâu rồi Thần Quang không được ăn no như vậy, huống hồ bữa ăn này còn là cơm khoai lang nóng hổi, bây giờ trong lòng cô cực kì thỏa mãn.Tiêu Cửu Phong là người tốt, dù nhìn mặt mày của anh lạnh lùng như vậy thôi, nhưng con người lại rất ấm áp.Ăn cơm no rồi Thần Quang lại không nhịn được nghĩ tới lời nói của Tiêu Cửu Phong.Nhưng cô vẫn không hiểu lắm là rốt cuộc anh đang muốn nói gì, tuy nhiên cô cũng lờ mờ nhận ra được phần nào, anh đúng là một người tốt.Anh nói mình tên là Tiêu Cửu Phong, lớn hơn cô đến chín tuổi.Thần Quang len lén liếc người bên cạnh một cái.Tiêu Cửu Phong và cô ngủ chung trên một cái giường lớn.Cái giường đất này rất lớn, cô ngủ bên trong, anh thì ngủ gần phía ngoài cửa, hai người cách nhau một cái đệm hương bồ.Mặc dù vậy, cô vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm phát ra từ trên người của Tiêu Cửu Phong, là mùi mồ hôi trộn lẫn với mùi gì đó mà cô không rõ.Tóm lại là không giống với mùi mồ hôi của người đang làm việc dưới chân núi khi cô vô tình gặp phải.
Cô cũng không ghét mùi trên người anh, ngược lại sau khi ngửi được lại cảm thấy trên mặt mình dần nóng lên.Thần Quang suy nghĩ miên man, nghĩ đến chuyện anh thế mà lớn hơn mình những chín tuổi…Cô hồi tưởng lại ban ngày lúc nhìn thấy khuôn mặt thô kệch cứng rắn kia, đối với cô mà nói thì đúng là anh có hơi già.Thần Quang nhớ tới vào một buổi tối, lúc đi ngủ sư tỷ Tuệ An của cô lén kể, chị ấy gặp được một người đàn ông đẹp trai ở dưới chân núi, nhìn qua mới hai mươi tuổi.
Sư tỷ còn nói người người đàn ông đẹp trai kia nhìn chị ấy chằm chằm, có lẽ là coi trọng chị ấy.Còn nói chàng trai kia đẹp như Hà Tuấn, đến mức mấy vị sư tỷ đều vây quanh lại để nghe.Lúc ấy Thần Quang ngồi bên cạnh nghe, nhưng cũng không lên tiếng gì.
Chỉ là ban đêm lúc chuẩn bị đi ngủ, cô sẽ không nhịn được mà nghĩ thầm, rốt cuộc thì anh chàng đẹp trai kia trông như thế nào, đợi đến khi ngủ thiếp đi, thế mà cô lại mơ thấy một anh chàng tuấn tú thật.Thần Quang nghĩ, Tiêu Cửu Phong khẳng định không tính là đẹp, nếu như sư tỷ Tuệ An nhìn thấy anh, chắc chắn sẽ ghét bỏ nói đây là đàn ông thô lỗ dưới núi, không chỉ thô lỗ còn già.Thần Quang nhịn không được thở dài, lại xoay người trằn trọc.Ai ngờ đúng lúc này, người đàn ông cách cô một cái đệm hương bồ ở xa như vậy, đột nhiên lên tiếng: “Cô muốn xoay người đến lúc nào nữa hả?”Thần Quang giật mình, cô tưởng rằng anh đã ngủ rồi nên mới dám xoay người.Không ngờ Tiêu Cửu Phong vẫn chưa ngủ!Thần Quang bị dọa đến mức niệm một tiếng “A Di Đà Phật”, sau khi niệm xong cô mới nhớ mình đã hoàn tục, người dưới núi không thích niệm Phật, quả thật không nên niệm.
Cô suy nghĩ một chút, trong lòng thấy khó chịu, cẩn thận nói: “Không, không có gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70, truyện Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 , đọc truyện Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 full , Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 full , Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 chương mới