Võ An Tú thức dậy khi nghe tiếng ồn ào ở bên ngoài phòng bệnh, năm giờ trời chưa sáng các y tá bắt đầu đi xem tình hình của bệnh nhân, bởi vì ngày hôm qua có chuyện nên hiện tại người vào phòng bệnh của bọn họ là một bác sĩ có danh tiếng lâu năm trong bệnh viện.
Trần Tuấn Phong cũng thức dậy nhìn chằm chằm ông ta, xem mọi hành động cử chỉ một cách triệt để, anh không muốn an toàn của cô bị xem nhẹ nữa, nếu không phải cô phát hiện y tá cùng tên bác sĩ kia có vấn đề thì giờ đây chắc chắn vợ của anh đã nằm trong phòng cấp cứu rồi.
“Thiếu gia, tiểu thư.” Sau khi bác sĩ rời khỏi phòng bệnh anh Hạo liền đi vào trong phòng, nhìn thấy Trần Tuấn Phong cùng Võ An Tú đều đã thức dậy liền gọi.
“Chuyện điều tra thế nào.” Trần Tuấn Phong hỏi.
Anh Hạo liền đưa sắp tài liệu đã được điều tra sang.
Bên trong sắp tài liệu là lai lịch của tên bác sĩ cùng y tá tối hôm qua muốn ám sát Võ An Tú, cùng với người phía sau bọn họ.
Trần Tuấn Phong đọc xong liền hừ lạnh một tiếng nói: “Đúng là đưa tôm tép ra chịu trận.
Giao thứ này cho ông Phạm, ông ấy sẽ biết phải làm thế nào.”
“Rõ.” Anh Hạo nhận lại sắp tài liệu rồi gật đầu đáp lại.
“Đã liên lạc được với đội một, hai, ba chưa.” Từ hôm truyền tin tức cho đến nay, ba đội ở ba nước khác đã hoàn toàn mất tích không thể liên lạc được, anh muốn phái thêm người nhưng nếu như tiếp tục thiếu thục nhân lực thì khi có truyện khẩn cấp không thể nhanh chóng triệu tập về nước được chỉ đành tiếp tục chờ đợi mà thôi.
“Đội ba đã liên lạc được nhưng báo cáo không quá tốt, đội hai đội một biệt vô âm tính.” Anh Hạo trầm mặt trả lời, đến hiện tại nếu không thể tiếp tục liên lạc được thì chỉ có một khả năng bọn họ đã chết hết.
Người của Trần Tuấn Phong một khi bị bắt liền sẽ tự sát, không một ai phản bội báo cáo tình hình về đất nước cho kẻ địch vì vậy chỉ có khả năng này.
Những người được phái đi trinh sát là những thuộc hạ trung thành cùng đắc lực của anh, bọn họ không có trói buộc cũng chẳng xem trọng tiền tài, Trần Tuấn Phong là ân nhân cứu mạng của bọn họ vì vậy bọn họ tuyệt đối trung thành với anh nên anh hoàn toàn tin tưởng mà giao phó trách nhiệm nặng nề này cho bọn họ.
“Tiếp tục liên lạc, chỉ khi hai nước kia có động tĩnh thì mới thôi.” Trần Tuấn Phong quả quyết nói, anh sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy.
Anh Hạo cũng không khuyên can mà gật đầu, bởi vì chính anh ta cũng hy vọng bọn họ không gặp chuyện gì chỉ là không có cách nào liên lạc mà thôi.
Trần Tuấn Phong không tiếp tục nói chuyện với anh Hạo nữa mà xoay người vuốt ve khuôn mặt của Võ An Tú đang nằm bên cạnh anh: “Ăn sáng không, anh bảo người đưa vào.”
Võ An Tú nghe vậy liền lắc đầu, cô không cảm thấy đói bụng cho lắm, hiện tại cô khá tò mò về chuyện hai người nói lúc nãy nhưng cô sẽ không hỏi, dù sao đây là chuyện cơ mật của anh, tuy anh tin tưởng cô nói chuyện trước mặt cô nhưng cái nào nên hỏi cô sẽ hỏi, cái nào không nên hỏi cô sẽ không hỏi.
“Chúng ta sẽ đợi đến chiều rồi khám tổng quát lại cho em.” Trần Tuấn Phong thấy cô không muốn ăn thì cũng không ép mà nói.
Vết thương trên người cô không quá nặng có thể về nhà tiếp tục điều dưỡng, nhưng anh vẫn muốn khám lại cho kỹ càng rồi mới cùng cô trở về, tuy ở nhà có bác sĩ tư nhưng dù sao mấy móc ở bệnh viện vẫn sẽ tốt hơn so với khám tại nhà.
“Được, khám xong thì về nhà thôi, em cũng không thích ở lại đây.” Võ An Tú gật đầu.
Bạn đang đọc bộ truyện Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống, truyện Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống , đọc truyện Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống full , Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống full , Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống chương mới