"Cô đang suy nghĩ cái gì đây?" Từ tổng vô cùng kinh ngạc nhìn biểu tình của Phong Hỏa Hỏa thay đổi liên tục có vẻ quỷ dị, Phong Hỏa Hỏa lấy lại tinh thần, nàng vội ho một tiếng: "Không có việc gì không có việc gì."
Từ tổng chăm chú nhìn bắp chân thoáng run của Phong Hỏa Hỏa, nàng nhíu nhíu mày, lại nhìn dáng vẻ sợ sệt thỉnh thoảng quan sát dưới chân núi, Từ tổng nở nụ cười.
Từ tổng rất ít cười, nụ cười này quả thực là đất rung núi chuyển, đến cuối cùng nàng khom thắt lưng che miệng nước mắt đều chảy ra.
Linda vốn dĩ đã leo xa bị tiếng cười này triệu hoán trở về.
"Đây là làm sao vậy?" Linda nghi hoặc nhìn Từ tổng, Từ tổng lại hòa hoãn hơn nữa ngày, nàng mới đứng dậy dùng tiếng Anh giải thích nguyên nhân cùng Linda.
Phải biết rằng Phong Hỏa Hỏa vẫn dùng nghệ thuật cùng thể dục đạt được thành tích ngạo nhân nhưng tiếng Anh cấp bốn cũng không qua được, nàng mắt thấy Từ tổng cười xong Linda cũng ngồi xổm trên mặt đất nở nụ cười, nàng xấu hổ không biết như thế nào cho phải....lẽ nào Từ tổng có công năng nhìn thấu, thấy được hình ảnh trong tưởng tượng của nàng?!
Linda đi lên phía trước, nhéo khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa một cái: "Thật là khả ái."
Cái nhéo này không chỉ mang theo hương nước hoa, thậm chí còn có vị đạo xóa tan hận thù, Phong Hỏa Hỏa buồn bực nhìn Từ tổng, không biết nàng tẩy não Linda thế nào, Từ tổng nhìn nàng đạm đạm nhất tiếu, cầm lấy ba lô tiếp tục đi về phía trước: "Không muốn bị đẩy xuống phía dưới thì mau đuổi theo."
Leo núi là tiêu hao thể lực, thể lực của Linda phi thường tốt, Phong Hỏa Hỏa cũng không lạc hậu, Từ tổng lại kém một chút, leo đến giữa sườn núi thì gió lạnh đến xương, Phong Hỏa Hỏa dừng bước, từ trong túi lấy ra một chiếc áo khoác đưa cho Từ tổng: "Mặc vào đi."
Từ tổng vô cùng kinh ngạc nhìn nàng: "Cô còn mang áo khoác?"
Những người leo núi bình thường vì giảm bớt trọng lượng nên trong balo tận lực mang ít thứ, Phong Hỏa Hỏa trái lại không chê phiền vác một kiện áo khoác dày như vậy, Phong Hỏa Hỏa nhìn Từ tổng đang trợn to mắt: "Không phải thân thể cô vẫn khó chịu sao? Mặc vào đi, không cần cảm động, trở lại đừng trừ tiền thưởng của tôi là được."
Từ tổng nhìn áo khoác giật mình sửng sốt một lúc, Phong Hỏa Hỏa nhe răng cười: "Mới vừa giặt xong."
Từ tổng giận nàng liền cầm lấy áo khoác, nàng mặc ở trên người quả nhiên chặn được gió lạnh, Linda một mực ở bên cạnh vây xem thấy một màn như vậy không nói được một lời.
Ba người tiếp tục leo lên núi, càng về sau sườn núi càng dốc, chờ lúc ba người leo đến đỉnh núi quần áo đã ướt đẫm, tiến độ của các nàng rất nhanh, ngoại trừ số ít nam đồng sự theo đến, đại bộ đội đều bị bỏ lại phía sau.
Lên núi, Linda phe phẩy cánh tay dài, hài lòng hướng chân núi hô to một tiếng. Thể lực của Từ tổng chống đỡ hết nổi tìm một mặt cỏ muốn ngồi xuống, Phong Hỏa Hỏa lót một cái điệm cho nàng: "Trước đứng một lúc rồi hãy ngồi, lập tức ngồi xuống không tốt cho thân thể."
Từ tổng nhìn nàng trải cái đệm, hỏi: "Hỏa Hỏa, cô có muội muội sao?"
Phong Hỏa Hỏa lắc đầu, buồn bực hỏi: "Không có, vì sao nói như vậy? Tôi nhìn rất già sao?"
Từ tổng lắc đầu cười khẽ, nàng ngồi trên cái đệm Phong Hỏa Hỏa đã trải xong: "Chỉ là cảm thấy cô rất biết chiếu cố người khác."
Phong Hỏa Hỏa bĩu môi: "Vậy phải xem tôi có quan tâm hay không."
Lời thú nhận vô tình của nàng lại khiến khuôn mặt Từ tổng phiếm hồng, sau khi nói xong Phong Hỏa Hỏa cũng hiểu được có chút không thích hợp, nàng nhìn lén Từ tổng, tim lại bắt đầu đập nhanh.
"Trong balo của tôi có đồ ăn, chúng ta ngồi đây ăn một chút? Ai, tôi thấy nên đổi chỗ, đi xuống thung lũng, chỗ đó có ánh nắng dễ phơi nắng a." Linda dán đến chen ngang giữa Phong Hỏa Hỏa cùng Từ tổng, Từ tổng không nói gì, Phong Hỏa Hỏa nhìn xuống núi một chút: "Không tốt đi, đây là ngọn núi mới mở, trong thung lũng không có người không an toàn, hay là chúng ta chờ mọi người một chút đi."
"Sao em lại không biết báo ân?" Linda phẫn nộ rồi: "Tôi chưa từng đá em từ trên đỉnh núi xuống phía dưới!"
Phong Hỏa Hỏa: "....."
Nàng cho đến bây giờ không nghĩ tới, hỗn huyết tỷ tỷ cư nhiên lại là một hellokity khả ái như vậy.
Đến cuối cùng, hai người cũng không làm trái ý Linda, bắt đầu đi xuống thung lũng.
Có bóng cây, thiếu ánh nắng chói chang, quả thật thư thái rất nhiều.
Bạn đang đọc bộ truyện Còn Chưa Đủ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Còn Chưa Đủ, truyện Còn Chưa Đủ , đọc truyện Còn Chưa Đủ full , Còn Chưa Đủ full , Còn Chưa Đủ chương mới