Từ tổng nói khiến Phàm Thiến trầm mặc, nàng cúi đầu nhìn tách cà phê trầm tư thật lâu.
Từ tổng không vội không hoãn chờ quyết định của nàng, uống cà phê nhẹ nhàng tung ra một câu: "Dĩ nhiên, trừ cô ra, công ty còn có thể giữ lại năm danh ngạch cho cô, cô ở Phong Đằng mấy năm nay sợ là cũng có không ít thân tín có năng lực."
Từ tổng có thể thấy mí mắt của Phàm Thiến rõ ràng nhảy một chút, khóe môi của nàng khẽ cong lên, biết cuộc đàm phán này bản thân đạt được mục đích mong muốn.
Cùng Phàm Thiến trò chuyện xong, tâm tình của Từ tổng không tệ, nàng cố ý mua một chút thực phẩm cùng trái cây Phong Hỏa Hỏa thích ăn chất đầy tủ lạnh thường ngày nàng bận rộn công việc, đối với chuyện của bản thân cũng không thể chiếu cố chu đáo, nhưng vì Phong Hỏa Hỏa coi như là đã hi sinh rất nhiều.
Từ tổng đang kéo tay áo chuẩn bị làm một ít điểm tâm Phong Hỏa Hỏa thích ăn, đột nhiên Dương Tiểu Thảo một thân mùi rượu đứng bên cạnh nàng.
Từ tổng quay người lại nhìn nàng, trong lòng cả kinh, nhìn sắc mặt này của Dương Tiểu Thảo sợ là thân thể đã bị đào rỗng, nàng nhíu mày, nếu thật sự không để Phong tổng tìm được Dương Tiểu Thảo, đối với hai người mà nói cũng không phải là chuyện tốt, nhưng mà cứ như vậy nói với Phong tổng thì Hỏa Hỏa phải làm sao bây giờ?
Dương Tiểu Thảo ở một bên nhìn chằm chằm Từ tổng, nhìn Từ tổng nhíu mày mà viền mắt đỏ lên, nàng nhớ đến Phong tổng. Trong khoảng thời gian này nàng luôn đến quán bar uống vài ly, trong hoảng hốt tựa hồ trở lại thời gian phóng túng không ai quản thúc, đó đã từng là đều nàng ước ao, mà khi thực sự không ai quản thúc Dương Tiểu Thảo mới biết được nàng có bao nhiêu tưởng niệm Phong Uyển Nhu.
Từ tổng bất động thanh sắc chuẩn bị trà chanh mật ong, nàng đưa cho Dương Tiểu Thảo: "Giải rượu, cô như vậy Phong tổng sẽ đau lòng."
Dương Tiểu Thảo hấp mũi, tiếp nhận ly nước: "Chị ấy hiện tại nhất định rất tức giận."
Từ tổng nghe xong trong lòng có chút buồn cười, loại tâm tư này nếu như là Phong Hỏa Hỏa thì cũng không sao nhưng Dương Tiểu Thảo đã đến tuổi này rồi thế nào còn có thể có loại tâm tư này? Là khó chịu tức giận không sai nhưng lâu như vậy rồi vẫn không tìm được người, sợ là tất cả nóng lòng của Phong Uyển Nhu đều đã hóa thành tưởng niệm cùng áy náy.
Dương Tiểu Thảo lẳng lặng nhìn Từ tổng làm cơm, nhìn nàng đều đặn nhào bột kéo mì: "Trước đây cô đã từng làm qua?"
Từ tổng trái lại không giấu diếm: "Lúc nhỏ ở Thái Dương Thôn, cái gì cũng học qua."
"Ách... Xấu hổ." Dương Tiểu Thảo tuy rằng có men say nhưng ý thức vẫn thanh tĩnh, người bình thường đều không muốn nhắc đến quá khứ bi thảm, huống hồ là người cao cao tại thượng như Từ tổng.
Từ tổng đạm đạm nhất tiếu: "Không có gì."
Nhìn Từ tổng làm điểm tâm, Dương Tiểu Thảo nuốt nước bọt, Từ tổng nở nụ cười, cố ý cầm một phần khoai tây cho nàng: "Nếm thử."
Dương Tiểu Thảo nhận lấy, nàng khẩn cấp cắn một ngụm, kết quả nóng đến nước mắt cũng sắp chảy ra.
Từ tổng nhìn dáng vẻ ngây thơ chất phác của Dương Tiểu Thảo, ngửi hương sữa nhàn nhạt trên người nàng, đã có chút hiểu được dụng tâm của Phong tổng.
Dương Tiểu Thảo đương nhiên là nhận thấy Từ tổng đang quan sát bản thân, nàng thở dài, hỏi: "Thật ra, Phượng Nghi, tôi vẫn muốn biết, nữ cường nhân giống như các người, có phải đều thích loại tiểu bạch kiểm như bọn tôi hay không?"
"Tiểu bạch kiểm?" Từ tổng bị Dương Tiểu Thảo chọc nở nụ cười, nàng hiện tại thực sự phát hiện bản chất của Dương Tiểu Thảo có gì đó rất giống Phong Hỏa Hỏa.
Dương Tiểu Thảo bĩu môi, Từ tổng cười khẽ: "Không phải thích tiểu bạch kiểm, chỉ là thích người đơn giản thuần khiết, thế tục đã rối loạn như vậy, nếu như về đến nhà còn muốn trong ngoài bất nhất, vậy sẽ mệt mỏi biết bao nhiêu."
Dương Tiểu Thảo không hé răng, Từ tổng nói tuy rằng đơn giản nhưng mỗi lời đều có thể nói trúng lòng nàng.
Nàng lại nghĩ đến buổi tối nào đó, Phong tổng ôm nàng vào lòng, hôn lên trán nàng nói khi ôm nàng cảm thấy thế giới đều sạch sẽ, Tiểu Thảo yếu ớt thở dài.
Lúc điểm tâm làm sắp xong, Phong Hỏa Hỏa trở về, nàng vừa về đến liền ôm hôn Từ tổng, Từ tổng mỉm cười đuổi nàng đi rửa tay.
Phong Hỏa Hỏa vội vội vàng vàng rửa tay xong rồi khẩn cấp thưởng thức, trong miệng nhét đầy thức ăn, đôi mắt trợn to, giơ ngón tay cái lên, Từ tổng bị dáng vẻ buồn cười của nàng chọc cười, Phong Hỏa Hỏa liên tục hôn lên cằm của nàng.
Dương Tiểu Thảo cười nhìn một lúc, sau đó nước mắt lưng tròng âm thầm trốn vào phòng.
Phong Hỏa Hỏa chớp mắt nhìn Từ tổng: "Gặp bạn bè xong rồi? Buổi tối lưu lại đi."
Từ tổng xoa chóp mũi: "Tiểu di mẹ đang ở đây."
Phong Hỏa Hỏa bĩu môi: "Nhưng chị thật vất vả mới đến một lần."
"Ngoan đi, đừng nháo loạn, tiểu di mẹ của em hiện tại rất tiều tụy, cần em an ủi, sau này tôi sẽ đến thường xuyên." Từ tổng an ủi Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa ôm thắt lưng của nàng, mặc kệ: "Em không hy vọng chị khổ cực như vậy."
"Cũng không khổ cực." Từ tổng thả lỏng tựa vào lòng Phong Hỏa Hỏa: "Ở đây vốn dĩ có nhiều việc, cũng có thể xem như trọng tâm, hiện tại công ty lại đang vào thời kỳ phát triển, tôi có thể tranh thủ thường xuyên đến bên này."
"A? Thật vậy sao?" Phong Hỏa Hỏa kích động hoa chân múa tay vui sướng, Từ tổng cười nắm tay nàng: "Dĩ nhiên."
Phong Hỏa Hỏa vui vẻ không biết nói cái gì cho phải, nàng giống như chim sẻ không ngừng hôn lên gương mặt Từ tổng: "Chị có cần tốt với em như vậy hay không, em sợ bản thân sẽ bị chị nuông chiều hỏng mất."
Từ tổng cười ôn nhu: "Đối tốt với em, em mới biết được chỗ nào là nhà."
Phong Hỏa Hỏa lại có chút lo lắng: "Chị như vậy sẽ không làm lỡ tiền đồ sao?"
"Tiền đồ?" Từ tổng buồn cười nhìn Phong Hỏa Hỏa: "Em biết tôi cần tiền đồ là vì cái gì không?"
Phong Hỏa Hỏa không hé răng nữa, Từ tổng hôn lên trán của nàng, nhắm mắt than nhẹ: "Là vì tương lai có thể hảo hảo ở bên cạnh em."
Phong Hỏa Hỏa lại bị hung hăng cảm động một phen, nàng ôm Từ tổng ma ma chít chít một lúc, Từ tổng rốt cuộc còn có lý tính, nàng nhìn đồng hồ thấy đã đến lúc quay về khách sạn, Phong Hỏa Hỏa níu kéo vài câu vẫn không giữ được người chỉ có thể phiền muộn để nàng rời đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Còn Chưa Đủ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Còn Chưa Đủ, truyện Còn Chưa Đủ , đọc truyện Còn Chưa Đủ full , Còn Chưa Đủ full , Còn Chưa Đủ chương mới