Con Dâu Trời Phú

Chương 1461: 1470


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →



Trên đời này có rất nhiều người yêu đương dữ dội nhưng đến cuối cùng liệu có được mấy đôi tu thành chính quả chứ? Tình yêu đẹp nhất là ở lứa tuổi đẹp nhất, gặp được nửa kia hoàn mỹ của mình, sau đó cùng nhau sóng vai tiến bước về vạch đích hoàn mỹ.

“Hi Hi, anh yêu em, yêu em bằng cả tính mạng của mình.” Lục Chinh chậm rãi duỗi tay về phía cô.

Đàm Hi gật đầu, “Em biết, em biết hết.” Lời còn chưa nói xong đã vội vàng nhào vào lồng ngực người đàn ông.
Thời Miễn lặng lẽ rút xuống sân khấu.
A Tú, em có thấy không? Con bé rất hạnh phúc.

Lục Chinh hôn lên khóe mắt ươn ướt của Đàm Hi, đưa tay ôm lấy eo thon.
Ngộ Hạ xách làn váy của Đàm Hi, A Lưu cầm hoa cưới, một nhà bốn người đi lên sân khấu.
Chu Dịch nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tất cả mọi người còn chưa hạ miệng đâu đấy…”
“Anh nói gì thế?” Hàn Sóc hơi nhăn mày.
“Vợ à, anh nói cho em nghe, Lục Chinh quá bắt nạt người ta! MC còn chưa nói chú rể có thể hôn môi cô dâu đâu mà anh ấy đã hôn trước rồi.


Tại sao tất cả mọi người đều bị đói còn một mình anh ấy được ăn thịt chứ?”
“Anh không biết, anh cũng muốn ăn thịt!”
“Câm miệng.”
“Vợ à…”
Hàn Sóc cố gắng nhẫn nhịn muốn đưa tay để trán, “Chỉ là hôn lên khóe mắt thôi, không tính là ăn thịt, anh ngừng lại ngay cho em.”
“Không tính ăn thịt thì cũng coi như ăn canh rồi.” Người đàn ông hầm hừ.

“Anh mà còn càn quấy nữa thì có tin là đến gió Tây Bắc em cũng cho anh nhịn không hả?”
“… Tin.”
Người đàn ông ngoan ngoãn ngậm miệng.

Ba đôi cô dâu chú rể vào chỗ xong, tiếng nhạc so với trước đó càng vang dội hơn.
Khách khứa trong hôn trường đều tự động đứng lên, vỗ tay rào rào.

Y như một vở kịch chấn động lòng người, lại giống một bản giao hưởng đánh sâu vào linh hồn.

MC: “Người ta thường nói, kiếp trước quay đầu năm trăm lần mới đổi lấy một lần gặp thoáng qua ở kiếp này.

Giữa biển người mênh mang, tìm được người mình yêu không hề dễ, đến bên nhau càng không dễ, mà trở thành người trong một nhà lại càng khó khăn hơn…”
Trên màn hình bắt đầu chiếu ảnh cưới của ba cặp đôi.
Tới gần kết thúc, đột nhiên lại xuất hiện một đoạn video.

Bạn đang đọc bộ truyện Con Dâu Trời Phú tại truyen35.shop


“Hi Hi Hi, A Sóc, Dao Dao thân yêu của tớ…”
“Là An An!”
Đàm Hi nhìn về phía phòng chiếu phim ở bên cạnh, Tống Bạch gật đầu, cho cô một ánh mắt trấn an.
Trên màn hình, thiếu nữ mặc áo lông vũ trắng, đội mũ và khăn quàng cổ, nhìn y như một kén tằm, che giấu hết mọi đường nét trên cơ thể, chỉ để lộ đôi mắt linh động.

Đồng tử đen láy, không hề có một chút tạp chất nào.

Chỉ cần hơi mỉm cười, trong mắt sẽ ánh lên ánh sáng trong trẻo và xinh đẹp.

Sau lưng là những dãy núi tuyết trải dài, tuyết bay lất phất, trời và đất đều chìm trong một màu trắng.
“Thực ra, tớ không hy vọng các cậu xem được đoạn ghi hình này chút nào, bởi vì như thể chứng tỏ tớ không thể tới tham dự hôn lễ của các cậu, tự mình nói ra lời mong ước chân thành của bản thân tớ.

Rất xin lỗi, cũng rất đáng tiếc… Nhưng xin hãy tin rằng trái tim tớ vĩnh viễn chúc phúc cho các cậu.” An An mỉm cười, đặt tay trái lên vị trí trái tim.
“Ba chú rể thân mến, các anh có biết mình may mắn cỡ nào hay không?” Mặt mày Lục Chinh hơi nhúc nhích.

Tống Tử Văn cười nhẹ.


Chu Dịch thì lén lút cầm tay Hàn Sóc, trong lòng thấy vui sướng.
An An: “Bởi vì các anh đã có được ba cô gái ưu tú nhất thế giới này.

Hi Hi tự tin, A Sóc dũng cảm, và cả Dao Dao đáng yêu, các cậu ấy chính là phúc âm mà Thượng Đế ban tặng cho thế gian này, thế nên, xin các anh nhất định phải quý trọng gấp bội.

Bởi vì, còn có rất nhiều người đàn ông xếp hàng trên đường đời chờ đợi bọn họ ưu ái.”
Nhiễm Dao che mặt, An An nói về cô quá hoàn mỹ khiến cô thấy hơi… ngượng ngùng.
Hàn Sóc thì dùng khuỷu tay huých cho người đàn ông của mình một cái, “Có nghe thấy không hả? Sau lưng còn đầy người xếp hàng đấy…”
Chu Dịch cười lặng lẽ, “Có anh ở đây, những người khác vĩnh viễn sẽ không có cơ hội.” Trong mắt Đàm Hi thì lộ vẻ lo lắng, nghe lời này của An An thì dường như cô2ấy dự đoán trước được điều gì, thế nên mới ghi hình trước để phòng ngừa lỡ như thế này.
Nhưng chẳng phải Dạ Huy Nguyệt đã nói rằng mẹ An An đột nhiên đổ bệnh nặng nên cậu ấy cần phải về gấp để chăm sóc sao…
Đã là đột nhiên đổ bệnh nặng, chỉ từ “đột nhiên” thôi đã chứng tỏ trước đó không có bất kỳ dấu hiệu nào rồi, tại sao An An có thể biết trước mà quay video5chứ?
Huống hồ, từ hôm qua tới giờ, cho dù là tin tức trong nước hay quốc tế đều không hề có tin Dạ Cô Tinh bị bệnh gì.




Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Con Dâu Trời Phú, truyện Con Dâu Trời Phú , đọc truyện Con Dâu Trời Phú full , Con Dâu Trời Phú full , Con Dâu Trời Phú chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top