Lực tác dụng lẫn nhau, dù sao nàng cũng sống ở thế kỷ 21 bao nhiêu năm như thế, một chút thường thức vật lý này nàng vẫn phải có.
Bớt một bóng đèn chướng mắt, Nghệ An hít sâu, xoay người nhìn về phía bóng người đang3đứng lặng trước điện.
Áo giáp bạc ôm lấy thân mình cao lớn của người đàn ông, ánh sáng lạnh phản xạ hắt lên gương mặt hắn càng làm cho mặt mày trở nên nghiêm nghị và thâm thúy.
Không chờ nàng nhìn đủ thì một thanh trường kiểm đã chĩa thẳng vào yết hầu.
Ánh mắt Nghệ An tối sầm, không thể tin được, “Chàng muốn giết ta?!” “Tại sao ta không thể giết ngươi?”
Đúng rồi, lúc này hắn vẫn là tùy tùng trung thành của Tiêu Quý Thừa.
Hắn không yêu nàng, thậm chí còn chẳng quen biết nàng… Giấu cảm xúc khó chịu lướt qua trong nháy mắt, thiếu nữ cười khẽ, dung nhan xinh đẹp càng thêm động lòng người.
Dường như Vệ Kỳ có thể nghe thấy tiếng đập của trái tim mình, thình thịch… thình thịch… Càng ngày càng dồn dập, đến mức tay cầm kiếm của hắn cũng bắt đầu toát đầy mồ hôi, chỉ sợ không lâu nữa sẽ bắt đầu run rẩy.
“Ngươi là ai? Tại sao lại ở đây?” Hầu hết khẽ trượt, hắn cố gắng làm cho âm thanh của mình nghe có khí thế một chút.
Đáng tiếc, hình như thiếu nữ chẳng hề sợ hãi một chút nào.
Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt nóng rực và to gan lớn mật, y như hai ngọn lửa sáng ngời, “Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta sẽ trở thành… thê tử của chàng, Vệ Kỳ.”
Nghi An không còn là nàng công chúa nghiêm túc tuân thủ lễ nghĩa trước kia nữa, tới thế kỷ XXI có sự phát triển cao tốc và vô cùng cởi mở một chuyến rồi, dù là người rụt rè đến đâu cũng sẽ lớn mật đến mức người cổ đại không thể nào tưởng tượng nối.
Quả nhiên…
Sắc mặt người đàn ông trầm xuống, sau hai tại nổi lên một rặng mây đỏ, Hắn nghĩ đối phương sẽ không phát hiện ra, nhưng trên thực tế…
“Chàng nhìn mình đi, tại cũng đỏ lên rồi.” Nghệ An che miệng, sau đó dùng ngón trỏ đẩy mũi kiếm ra, tiến lên nửa bước, ghé sát vào tai hắn, nhẹ nhàng thối khí, “Thế nên, cũng không phải chàng không có cảm giác với ta.”
“Yêu phụ to gan!” Người đàn ông kinh ngạc và giận dữ, giống như một con mèo bị giẫm phải đuôi, lông tơ toàn thân đều dựng đứng cả lên.
Tuy nói vậy nhưng hương thơm nhẹ nhàng trên người thiếu nữ lại mạnh mẽ xộc thẳng vào mũi hắn, thêm hương rượu thoang thoảng vừa làm người ta hoa mắt, trái tim cũng đồng thời không ngừng đập thình thịch.
Từ phía bụng dưới nổi lên một trận nóng rực, lan dần lên ngực, Vệ Kỳ nhận thấy được sự khác thường của thân thể mình, ánh mắt giận dữ không ngừng trợn trừng với thiếu nữ tuyệt mỹ như yêu tinh ở trước mặt mình.
“… Hương u lan? Ngươi hạ thuốc với ta?” Vệ Kỳ thử vận công điều tức nhưng lại phát hiện ra cương khí trong đan điền của mình tán loạn, hậu quả trực tiếp xảy ra là… hắn không thể động đậy nối dù là một chút?
Nghệ An thở dài, giơ tay vuốt ve sườn mặt người đàn ông, trong đáy mắt là tình yêu sâu sắc không hề che giấu.
“Cỏ đuôi chồn thêm rượu mạnh, còn có thêm một cây nến thơm, không những có thể làm chàng động tình mà còn có thể làm chàng không thể nào nhúc nhích được.”
Người đàn ông nghiến răng, gân xanh nổi đầy trên trán, “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Biết được tác dụng trợ tình của cỏ đuôi chồn cũng không phải là chuyện khó khăn với phi tần trong hậu cung, nhưng đồng thời có thể biết có đuôi chồn kết hợp cùng nến thơm có thể làm cho người tập võ tạm thời mất đi công lực, nghịch chuyển kinh mạch, trong vòng hai canh giờ không thể nào nhúc nhích thì chỉ có người xuất thân trong gia tộc y dược hoặc cao thủ võ lâm mới biết.
Mà hai loại người này hoàn toàn không phù hợp với những người sống trong nội cung sau tường thành cao vút.
Nghệ An cảm thấy mình thật may mắn vì lúc ở hiện đại đã dốc lòng học tập y thuật, hơn nữa lại có trong tay rất nhiều phương thuốc cổ truyền và điện tích về y dược.
Giờ thì tốt rồi, chẳng phải hiện tại có chỗ dùng rồi sao?
Có điều…
“Hai đời đều phải dùng cách này để khuất phục chàng, có vẻ không được hoàn mỹ cho lắm.”
Hai đời?
Ý gì?
Ánh mắt Vệ Kỳ đầy sự kinh ngạc.
Nghi An lại đã siết chặt cằm người đàn ông, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên cánh môi mỏng của hắn, “Không sao cả, chuyện đặc thù thì làm theo cách đặc thù, tương lai của chúng ta còn dài.”
Trời đất quay cuồng, chỉ trong chớp mắt, Vệ Kỳ đã bị nàng đè xuống giường.
Nghệ An cởi áo giáp lạnh lẽo trên người người đàn ông ra, động tác vô cùng thuần thục.
“Kiếp trước ta đã nói rồi, nếu có thể sống lại, ta nhất định sẽ không trốn.
Cho dù có phải hạ thuốc với chàng, ta cũng muốn trở thành người của chàng.
Giờ, chính là lúc thực hiện lời hứa rồi…”
Rèm lụa tung bay, che lấp một phòng đầy hương diễm.
Bạn đang đọc bộ truyện Con Dâu Trời Phú tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Con Dâu Trời Phú, truyện Con Dâu Trời Phú , đọc truyện Con Dâu Trời Phú full , Con Dâu Trời Phú full , Con Dâu Trời Phú chương mới