Công Chúa Nghịch Thiên

Chương 14: 14


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Mấy tháng sau, Dưỡng Tâm điện.

Trì Liệt tức giận phất tay áo, một đôi mắt chim ưng màu hổ phách kinh người đoạt phách cực lực đè nén cảm xúc: “Tại sao chứ? Man tộc thần phục Văn triều nhiều năm như vậy, chỉ một hai vị công chúa cũng không cho là sao?”

Ở dưới cờ Man tộc, các bộ tộc tự lập vương rất nhiều, cho dù là một thủ lĩnh toàn bộ các bộ tộc cũng không bằng hoàng đế Văn triều chuyên trị tập quyền, mặc dù Trì Liệt thần phục Văn triều, nhưng cũng không đại biểu mấy thủ lĩnh tự lập vương kia cũng sẽ thần phục.

Cho nên, hắn cần phải dùng mấy công chúa huyết mạch vương thất Văn triều để trấn an chư hầu Man tộc, thứ nhất có thể củng cố địa vị thống trị của hắn, thứ hai đế vị Văn Thần cũng sẽ tạm thời tương đối ổn định.

Coi như là Văn triều chịu khuất nhục một chút, hậu hoạn sẽ được loại bỏ, thế nhưng sĩ khí của Man tộc sẽ được tăng lên, thậm chí lúc mấy công chúa này lại mặt hoặc hai bên giao tế qua lại cũng có thể thừa cơ từng bước xâm chiếm biên cảnh Văn triều, đây là một giao dịch thật tốt, Trì Liệu nghĩ rằng Văn Thần tiểu nữ tử nhất định sẽ không cự tuyệt.

Hoàng đế nào mà không lo lắng cho sự thống trị của mình, còn cái gì mà vì đại cục thiên hạ thì chẳng qua chỉ là mấy lời xã giao nói ra để ổn định dân tâm mà thôi.

Hắn không ngờ rằng nữ nhân chết bầm này vậy mà lại không trải sự đời như thế, một điểm ngấp nghé chỗ trống cũng không lưu lại, chẳng lẽ nàng sợ Man tốc thay thế Văn triều hay sao?

Trong Dưỡng Tâm điện, hai công chúa tiền triều ở bên cạnh hai người run run rẩy rẩy ôm chầm lấy nhau, trước đây họ đã từng khi dễ Văn Thần thậm tệ, bây giờ lại trốn ở sau lưng người mà các nàng đã từng khinh thường nhất, nói ra cũng thật là châm chọc.

Văn Thần lập tức đứng lên, khí thế bên trên không hề thua kém một chút nào: “Văn triều chúng ta từ xưa đến nay chính là thiên tử thủ biên giới, quân vương tử xã tắc, quân tốt táng sa trường, nữ nhân tuẫn giang sơn, không có chuyện ủy khuất nữ tử để đổi lấy chút hòa bình tạm thời.”

Nàng đem mấy tấu chương hòa thân ném thẳng vào trên mặt Trì Liệt, lại bị hắn một tay bắt được.

Thấy thế, Trì Liệt đột nhiên nở nụ cười, đã biết trước kia tại sao hắn lại lật lọng không cho mượn binh chưa, loại nữ nhân nguy hiểm không nhìn thấu này, hắn làm sau dám cho nàng một cơ hội nhỏ nhoi chứ, đáng tiếc, hắn vẫn phải đi theo cách của nàng.

Hai tay hữu lực của nam nhân chống phía trên thư án, chậm rãi tiến tới gần, thấp giọng uy hiếp: “Ngươi vừa mới đăng cơ, đế vị bất ổn, chẳng lẽ không sợ Man tộc hướng về Văn triều tuyên chiến sao?”

“Chỉ bằng mấy thanh đao gãy của ngươi thôi sao?” Văn Thần ngồi trở lại trên ghế chủ thượng, cười nhạo một tiếng, hai chân bắt chéo không hiểu sao lại dậy lên một cỗ khí thế đế vương: “Được, vậy thì khai chiến!”

Hừ, trong gần trăm năm của Văn triều tới nay, còn chưa có một quân chủ cứng rắn như Văn Thần đâu, lần này, Văn triều không dễ đối phó rồi.

Mắt thấy nữ nhân này dầu muối đều không ăn, Trì Liệt ôn nhu xoa gương mặt Văn Thần, bắt đầu sử dụng chiêu bài tình cảm: “A Thần, ngươi chẳng lẽ đã quên, năm ngươi mười bốn tuổi bị ném tới rừng núi hoang vắng, là ai đã cứu ngươi sao?”

“Trẫm đương nhiên không quên được, sau khi ngươi cứu trẫm, đã kéo vào rừng cây để nhục nhã như thế nào…” Văn Thần khóe mắt xếch lên, nhếch miệng tạo một vòng cung đẹp đẽ giễu cợt.

Đúng vậy, bọn hắn gặp nhau năm nàng mười bốn tuổi, rất không khéo, bởi vì có vận mệnh tương tự nhau nên bọn hắn đạt thành nhận thức chung, sau đó mưu đồ cho việc hòa thân năm nàng mười sáu tuổi, nàng cứu hắn ở trong quan tài, giúp hắn thoát khỏi tay phụ hãn, đổi lại, hắn sẽ hồi báo nàng, giúp nàng đánh ngược về lại Văn triều.

“Thật sự mang thù, cùng lắm thì, ta để ngươi kéo lại nhé?” Hắn cưng chiều nhéo mũi nàng, nhìn có vẻ vô cùng thân mật.

Bạn đang đọc bộ truyện Công Chúa Nghịch Thiên tại truyen35.shop

Đương nhiên, chỉ là có vẻ thôi.

Nhưng Văn Thần lại lạnh lùng vu.ốt ve tay hắn, tàn nhẫn uy hiếp: “Ngươi nếu làm trẫm tức giận nữa, coi chừng trẫm thu thập cả ngươi luôn.”

“Hừ, chẳng lẽ ngươi không biết ta cũng muốn giáo huấn cho ngươi một trận sao?” Trì Liệt nổi giận, dù thế nào hắn cũng là một nam nhân, bị nữ nhân chỉ đến hô đi như thế, hắn làm sao còn mặt mũi nữa.

Nếu không phải hiện tại hắn không làm gì được nàng, hắn đã sớm làm cho tiểu nữ tử này phải ở dưới thân hắn đau khổ cầu xin tha thứ.

Văn Thần vui vẻ, đưa tay vỗ vỗ khuôn mặt căng cứng của nam nhân: “Đáng tiếc, ta chỉ thích nhìn bộ dáng muốn mà không làm gì được ta của ngươi thôi.”

“Thật cứng đâu!” Trì Liệt cuối cùng kiên nhẫn đã bị tiêu tán hết, hung hăng vung tay áo, xoay người rời đi.

Văn Thần nhìn chằm chằm bóng lưng dần đi xa của hắn, con ngươi khẽ nheo lại không rõ ý thức hàm xúc, khóe miệng cong lên vẻ ý vị sâu xa.

Vật nhỏ, ngươi cũng đừng làm ta phải thất vọng, chân chính tranh đấu vừa mới bắt đầu thôi…

Sau khi bước ra khỏi Dưỡng Tâm điện, Trì Liệt khoanh tay dạo bước dọc hành lang, ánh mắt tối sầm, lửa giận trong lòng không có chỗ phá.t tiết, đang lập tức chuẩn bị bùng nổ.

Lúc này, một mỹ nữ dáng người uyển chuyển chậm rãi bước tới, mang theo ba phần hững hờ lại không dấu được vẻ cố ý: “Man tộc thủ lĩnh, xin dừng bước.”

Trì Liệt đứng lại, suy nghĩ thật lâu, mới chậm rãi mở miệng: “Ngươi chính là cái gì mà…nữ nhân xuyên qua?”

Nghe hắn nói xong, trên dung nhan khuynh thành của Văn Nhiễm thiếu chút nữa đã mở ra một khe nứt, vậy mà trên đời này vẫn có người không nhớ được nàng là ai, nàng chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, là thiên mệnh chi nữ, nhưng lại có người không thèm để nàng vào mắt!

Huống chi nàng đã bị Văn Thần thưởng cho Trì Liệt lâu như vậy rồi, hắn vậy mà đến nàng là ai cũng không nhớ. Điều này sao có thể chứ? Làm sao lại có nam nhân không thích nàng?

Nữ chính trong tiểu thuyết xuyên qua ai mà không phải người gặp người thích, chỉ cần là nam nhân đương nhiên đều phải thích nàng, yêu nàng, cuối cùng sẽ vì nàng mà vượt núi băng sông.

Tại sao có thể….Tại sao có thể….

Nhưng lại nghĩ đến kế hoạch của nàng và người kia, Văn Nhiễm chỉ có thể dằn xuống ủy khuất ở trong lòng, đôi mắt đẹp đến quá phận liền xẹt qua một tia ngoan độc: “Phải, là quốc sư tiên đoán, ai có thể cùng ta liền sẽ có được thiên hạ. Liệt vương điện hạ, ta có thể dùng tri thức hiện đại của ta giúp ngươi lật đổ sự thống trị của Văn Thần.”

Nghe được tên Văn Thần, lông mày đang nhíu chặt của Trì Liệt liền giãn ra, hắn nở một nụ cười kỳ dị, đưa tay thủ thế mời: “Được, mời thiên nữ đi về bên này…”

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Công Chúa Nghịch Thiên, truyện Công Chúa Nghịch Thiên , đọc truyện Công Chúa Nghịch Thiên full , Công Chúa Nghịch Thiên full , Công Chúa Nghịch Thiên chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top