Nếu có một cái gương, Lâm Tử Minh có thể thưởng thức khả năng diễn xuất của chính mình, cậu nhất định sẽ thỏa mãn! Hoàn mỹ! Hiện tại chỉ cần chờ thu hoạch giá trị hảo cảm 100% của Tạ Hà là xong, trong lòng hắn cậu vĩnh viễn là tình yêu đích thực!
Lâm Tử Minh thời điểm đang nghi hoặc, chợt nghe hệ thống bén nhọn cảnh báo.
【Hệ thống 234: Độ hảo cảm của đối tượng công lược đang giảm… Giảm xuống còn 80%… Giảm tiếp xuống 70%… Giảm xuống 60%…】
Lâm Tử Minh sợ ngây người, tiếng tích tích tích cảnh báo vang ầm ĩ trong đầu khiến cậu phải tỉnh lại từ mộng đẹp.
【Hệ thống 234: Độ hảo cảm của đối tượng công lược giảm xuống còn 20%… giảm xuống… giảm xuống tới 0%!】(Chưa từng thấy ai tra như anh Hà nhà mình <( ̄3 ̄)>)
Không, điều đó không có khả năng!
Lâm Tử Minh hai mắt mở to, còn chưa kịp phản ứng đã trút hơi thở cuối cùng! Cậu bay ra từ thân thể đang nằm trên giường bệnh, thay đổi thành góc nhìn Thượng Đế.
Tạ Hà ngồi trước giường bệnh, vẫn như trước duy trì tư thế cầm tay cậu, trong mắt một mảnh đau thương.
Vẫn không nhúc nhích.
【Lâm Tử Minh: Hệ thống, cậu có phải bị lỗi hay không? Hắn rõ ràng yêu tôi như thế, sao độ hảo cảm có thể là 0 được chứ?】
【 Hệ thống 234: Không có, tôi luôn kiểm tra đối chiếu sự thật, độ hảo cảm quả thật không hề sai.】
【Lâm Tử Minh: Điều đó không có khả năng, làm sao độ hảo cảm của một người từ 99% xuống còn 0? Cái này hoàn toàn phi logic! Liệu cậu có thể biến người mà cậu thầm yêu thành người qua đường trong vòng một phút hay sao?!!】
【Hệ thống 234: …Tôi là hệ thống, không phải người, tất nhiên sẽ không có người yêu.】
【Lâm Tử Minh hổn hển: Mẹ nó, cậu không phải người nhưng hắn là người!】
【Hệ thống: …Thế giới này công lược thất bại, trừ một vạn giá trị kinh nghiệm, kí chủ có ba phút để tiến hành truyền tống.】
【Lâm Tử Minh: Cái quái gì chứ? WTF! Tôi không đi! Chờ một chút…】
【Hệ thống 234: Truyền tống bắt đầu tiến hành…】
【Lâm Tử Minh giận dữ: Đây là BUG, tuyệt đối là BUG, tôi muốn khiếu nại!】
Ba phút chớp mắt liền qua, Lâm Tử Minh cãi vả với hệ thống một hồi vẫn không cam lòng bị truyền tống sang thế giới khác, cho nên không một ai thấy được biểu hiện kế tiếp của Tạ Hà.
Tạ Hà nhẹ nhàng xoa mắt của ‘Lâm Tử Minh’, chậm rãi nói: “Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ hạnh phúc.”
Nếu nguời đã chết, cảm tình đương nhiên cũng phải thu hồi lại, tình cảm của hắn làm sao có thể lãng phí trên người đã chết được chứ? Hơn nữa người mà hắn yêu nhất…vĩnh viễn là chính bản thân hắn.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!