Hạ Bối trở về phòng ngủ, mặt mày cô nóng bừng.
Vừa rồi cô lấy gan hùm gan hổ ở đâu ra mà dám hôn anh vậy?
“Aiz… Điên mất thôi!” Hạ Bối ngồi thụp xuống đất, đưa tay lên ôm mặt, bất giác chạm lên môi mình: “Cơ mà môi anh ấy mềm quá…”
Đến giờ ăn tối, Hạ Bối đổi chỗ ngồi với Hạ Sáng Dương.
Cô không dám ngồi gần Mộ Triết vì sợ lại ngại ngùng chuyện lúc chiều.
Nhưng mà bây giờ cô lại cảm thấy hối hận, ngồi đối diện anh như thế này lại càng ngại ngùng hơn.
Mộ Triết nhìn ra bộ dạng e thẹn của Hạ Bối liền mỉm cười: “Tiểu Hạ Bối hôm nay không khỏe sao? Trông mặt em đỏ quá.
Em bị sốt à?”
“…”
Ba Hạ nhìn Hạ Bối, đúng thật rất đỏ.
“Con không khỏe sao?”
“Dạ không ạ!” Hạ Bối cười trừ.
Hạ Sáng Dương nhếch môi: “Nhớ nhung đến ai à?”
“K- Không có!” Cái tên anh trai chết dẫm này…
“Bối Bối của mẹ biết yêu rồi sao?” Mẹ Hạ nhìn Hạ Bối: “Là cậu nhóc nhà chú Viên à?”
“…” Bao nhiêu đối tượng sao mẹ lại lôi Viên Hạo vào chứ?
Hạ Sáng Dương nhíu mày: “Đừng nói là thật nha? Nghe nói mày cũng hay thường xuyên đi học về với tên nhóc đó.”
Hạ Bối lên tiếng giải thích: “Cậu ta chỉ bạn cùng bàn thôi.
Với cả…” Hạ Bối nhìn anh rồi nói tiếp: “Với cả lỡ hứa với người ta là không được phép yêu đương rồi.”
“Hứa với ai?” Cả nhà ba người đồng loại lên tiếng.
“… Hứa với giáo viên.” Đành nói dối vậy.
Mộ Triết nhếch môi tỏ vẻ hài lòng.
Nhóc con quả nhiên rất biết giữa đúng lời hứa!
–
Buổi lễ tốt nghiệp của Hạ Sáng Dương cuối cùng cũng đã đến.
Hạ Bối mặc lên người một chiếc đầm xòe màu trắng, chân đi đôi boot cổ cao, mái tóc xõa hơn vai.
Cô ngắm nhìn bản thân trước gương hồi lâu rồi cầm lấy thỏi son tô lên cho môi thêm đỏ.
Hạ Bối cùng ba mẹ đi đến trường đại học của anh trai.
Hạ Sáng Dương cùng Mộ Triết đã đến trường làm lễ từ sớm.
Đến trường, Hạ Bối đi theo sau lưng ba mẹ, đưa mắt dáo dác nhìn xung quanh.
Hạ Bối mỉm cười nhìn về hướng người kia, quả nhiên nên làm theo nhưng gì mà tim mình mách bảo.
Mộ Triết hôm nay khoác lên mình bộ đồng phục tốt nghiệp, anh không đội mũ mà chỉ cầm trên tay.
Nhưng điều Hạ Bối không vui đó là xung quanh anh lại có rất nhiều chị gái đòi chụp hình chung.
“Anh Mộ Triết!”
Mộ Triết quay ra nhìn Hạ Bối, vui vẻ đi lại chỗ cô.
“Trông anh hôm nay có bảnh bao không?”
“…” Hạ Bối đỏ mặt: “Trông anh hôm nay rất đẹp.”
“Mộ Triết, cô bé này là ai vậy? Trông xinh quá!”
Mộ Triết nhìn bạn mình, vui vẻ khoác vai Hạ Bối, tự hào giới thiệu: “Đây là em gái của mình.
Vừa xin đẹp là vừa học rất giỏi.”
“Em chào anh chị ạ!” Hạ Bối lịch thiệp chào hỏi.
Trong lòng có chút không vui, ai muốn làm em gái của anh chứ?
Mộ Triết tán gẫu với bạn cùng khóa vài câu.
Thấy Hạ Bối bơ vơ một mình liền đi lại với cô nhóc.
“Tiểu Hạ Bối hôm nay trông xinh thật!” Anh cười.
Hạ Bối thường ngày đã rất xinh xắn, hôm nay ăn mặc chỉnh chu lại còn xinh đẹp hơn.
Trông rất ra dáng thiếu nữ.
Hạ Bối đỏ mặt, mỉm cười đưa bó hoa trong tay cho anh: “Chúc mừng anh tốt nghiệp!”
Hạ Sáng Dương cùng ba mẹ đi lại chỗ Hạ Bối cùng Mộ Triết.
“Tao anh trai mày hay cậu ta là anh trai mày? Vừa đến đã chạy một mạch đến chỗ cậu ta rồi.”
“Anh có ba mẹ rồi, anh Mộ Triết đã có ai đâu.” Hạ Bối bĩu môi.
“Kí đầu bây giờ.” Hạ Sáng Dương đe dọa.
“Chụp ảnh kỉ niệm nào!”
Hạ Bối cùng ba mẹ né ra một bên để cho hai người họ chụp ảnh kỉ niệm.
Bạn đang đọc bộ truyện Crush Có Chút Bất Lương tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Crush Có Chút Bất Lương, truyện Crush Có Chút Bất Lương , đọc truyện Crush Có Chút Bất Lương full , Crush Có Chút Bất Lương full , Crush Có Chút Bất Lương chương mới