Buổi tối, Hạ Bối đi đến quán karaoke- nơi tổ chức sinh nhật của Viên Hạo.
Tính ra Hạ Bối cùng cậu ta quen biết cũng được mười mấy năm rồi.
Viên Hạo nhìn Hạ Bối, hôm nay Hạ Bối thật sự rất đẹp.
Trái tim khẽ lệch nhịp, Viên Hạo đã thích Hạo Bối 5 năm rồi.
“Quà của cậu.
Mình và Hạ Bối đã cất công tìm cho đấy.” Lạc Anh vui vẻ đưa Viên Hạo hộp quà.
Viên Hạo nhận lấy hộp quà, vừa nhìn tên thương hiệu in trên bao bìa cũng đã đoán ra được vật gì ở bên trong.
“Cảm ơn hai cậu.”
Hạ Bối mặc kệ bọn họ náo nhiệt chơi đùa, cô ngồi một góc, nghịch nghịch điện thoại.
“Cậu là bạn Viên Hạo đúng không? Có thể chấp nhận lời mời kết bạn của mình không?”
“Không, tôi chảnh lắm!” Hạ Bối lạnh lùng đáp trả.
“Chuyện gì vậy?” Viên Hạo nhìn Hạ Bối: “Cậu định về sao?”
“Ừ.”
Hạ Bối rời khỏi phòng karaoke, vốn dĩ cô cũng không định ở lại lâu.
Viên Hạo nhìn người bạn của mình: “Mấy cậu nói gì với cậu ấy vậy?”
“Bọn mình chỉ muốn cậu ấy chấp nhận lời mời kết bạn thôi.
Không nghĩ cậu ấy lại khó chịu như vậy.”
“Mấy cậu cứ tự nhiên.
Mình đi một lát sẽ quay lại.”
Viên Hạo nhanh chân theo đuổi Hạ Bối.
Anh nghĩ là anh nên đối diện với cô ấy rồi.
“Hạ Bối!”
Hạ Bối dừng chân, quay đầu lại nhìn Viên Hạo: “Có chuyện gì không?”
“Mình có chuyện muốn nói với cậu.”
“Ừm.
Đang nghe đây.”
Viên Hạo đỏ mặt: “Mình… Hạ Bối, mình thích cậu!”
“Mình biết nhưng mình xin lỗi.
Mình không thích cậu!” Hạ Bối nhanh chóng từ chối.
Viên Hạo theo cô bao nhiêu năm, tâm tư của cậu ta rõ ràng như vậy cô làm sao không biết cho được.
“…” Viên Hạo bất ngờ.
Dù đoán trước được kết quả nhưng vẫn không chịu được được.
Anh nhìn Hạ Bối, khuôn miệng cười gượng: “Không sao, mình chờ được.
Đợi cậu đổi ý…”
“Nhưng mình có người thích rồi.
Mình với cậu chỉ có thể làm bạn thôi.” Hạ Bối cuối đầu: “Mình xin lỗi!”
“Ừ… Không sao.
Trong khi đợi mình thích người khác thì tạm thời theo đuổi cậu cũng được.”
“…”
–
Hạ Bối trở về nhà, chuyện bị Viên Hạo tỏ tình là cho cô có chút e ngại, ngại phải đối mặt với cậu ta.
Thà rằng cậu ta đừng nói, như vậy sẽ tốt hơn!
Hạ Bối bài đăng của mình trên trang cái nhân, lúc sáng có đăng bài chúc mừng sinh nhật Viên Hạo, dù bị mọi người gán ghép với nhau nhưng Hạ Bối vẫn mặc kệ không để tâm.
Kể từ khi cậu ta tỏ tình thì giờ cô bắt đầu để tâm rồi, nên xoá hay không?
Chuông điện thoại vang lên, tâm trạng Hạ Bối liền tốt lên mấy phần.
“Em nghe đây!”
“Em rất thân với cậu nhóc tên Viên Hạo?”
“Dạ? À… Cậu ấy là bạn học của em.
Bọn em quen biết nhau từ cấp 1, cũng có thể gọi là thanh mai trúc mã.”
Mộ Triết nhíu mày: “Thanh mai trúc mã?”
“Cứ tạm cho là vậy đi.
Dù gì em và Viên Hạo cũng quen biết hơn 11 năm.”
“…” Giọng nói anh lãnh đạm: “Có lẽ ngày lễ lao động anh sẽ đến Bạch Sa.”
Hạ Bối mừng rỡ: “Thật ạ? Anh chắc chắn sẽ đến chứ?”
“Ừm.” Mộ Triết im lặng hôi lâu, giọng nói mang chút bực bội: “Có thật em với cậu nhóc kia chỉ là bạn?”
“Thật ạ.
Bộ có chuyện gì sao?”
“Không có gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Crush Có Chút Bất Lương tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Crush Có Chút Bất Lương, truyện Crush Có Chút Bất Lương , đọc truyện Crush Có Chút Bất Lương full , Crush Có Chút Bất Lương full , Crush Có Chút Bất Lương chương mới