Còn Vũ Dạ Uyển sau khi nói chuyện với Đường Phục Sinh xong cũng đi về phía đoàn phim của mình, kể từ giờ khắc này thì Lý Hoàng Bân đã nhìn cô bằng một con mắt khác, chẳng lẽ những chuyện mà cô từng nói với cậu ta đều là sự thật sao? Dịch Vi thật sự không đơn thuần như những gì mà cô ấy thể hiện, hay chỉ đơn giản là cô ấy đang lợi dụng cậu ta? Nhưng cậu ta cũng chỉ là một học sinh chưa ra trường, gia thế cũng chẳng có, người chống lưng cũng không, vậy thì có gì để người ta lợi dụng chứ?
Lý Hoàng Bân lắc đầu, thôi bỏ đi.
Chuyện này thì cứ để từ từ, cậu ta sẽ xem xét lại con người của Dịch Vi sau vậy, trước mắt thì chuyện cậu ta quan tâm chính vai diễn của Vũ Dạ Uyển có bị đổi hay không? Sau nhiều ngày tiếp xúc với Vũ Dạ Uyển đột nhiên cậu ta lại sinh ra sự yêu mến, không phải là tình yêu nam nữ mà là sự yêu mến giữa một người hâm mộ và thần tượng của mình.
Lúc này Thẩn Trác Tân gọi cô đến để nói chuyện riêng, Lý Hoàng Bân cũng không yên tâm liền đi theo để nghe lén.
Lúc này có một người bạn diễn là quần chúng, liền đi đến bên cạnh Dịch Vi, nói:
- Ồ, cái đuôi nhỏ của Dịch Vi sắp bị Vũ Dạ Uyển cướp đi rồi.
Xem kìa, xem kìa, Thẩm đạo chỉ mới gọi cô ta đi nói chuyện riêng thôi mà nam chính của chúng ta đã xoắn hết cả lên.
Đỗ Duy ngồi một bên đọc kịch bản cũng chỉ đứ mắt nhìn một cái rồi lại thôi, dù sao hiện tại thứ cậu ta muốn là tập trung cho công việc, cố gắng diễn cho tròn vai, xong thì cũng chẳng có bất cứ liên hệ gì với Lý Hoàng Bân nữa.
Nhưng trái lại với thái độ bình thản của Đỗ Duy thì Dịch Vi lại nơm nớp lo sợ, vốn dĩ Lý Hoàng Bân là một con cừu ngơ dễ bị lừa, cô ta chỉ cần nói nhỏ nhẹ và ngon ngọt vài lần là vào tròng ngay, nhưng kể từ khi cậu ta đóng cặp tuyến chính với Vũ Dạ Uyển thì dường như giữa hai người họ đã có khoảng cách.
Dịch Vi dù sao cũng là tiểu thư Dịch gia ở Nam thành, nói gia thế lớn thì cũng không phải, nhưng nói gia thế nhỏ thì cũng không đúng.
Nói chung là cô có gia có thế, chỉ là Dịch gia trọng nam khinh nữ, càng câm ghét cái nghề diễn viên giả tạo này, nên cô mới không được cha mẹ yêu như em trai.
Dù Lý Hoàng Bân cũng không phải công tử quyền quý, nhưng gia đình cậu ta cũng được xem là khá giả, kể từ quen biết thì Dịch Vi chưa tốn một đồng vào cho khoảng ăn uống và tiêu sài mua sắm.
Bây giờ đột nhiên cây hái ra tiền của mình đi theo người khác, hiển nhiên Dịch Vi thấy không vui rồi.
Còn ở bên trong phòng chờ, Thẩm đạo nhìn cô rồi thở dài, lúc này Vũ Dạ Uyển cũng nói:
- Xin lỗi Thẩm đạo, là tôi quá nóng tính ảnh hưởng đến ông.
Hiện tại phim cũng chưa được quay nhiều, nếu ông muốn thì cứ đổi diễn viên đi.
Tôi biết lần này cũng có lỗi của tôi, nên Tiểu Dạ không có ý kiến ạ.
- Tôi không trách cô, chỉ là tôi muốn xin lỗi cô và Tùng Phiến thôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng, truyện Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng , đọc truyện Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng full , Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng full , Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng chương mới