Sau khi bị Vũ Dạ Uyển đuổi ra khỏi phòng thì anh cũng cố gọi cô thêm vài lần nhưng vẫn bị cô khướt từ, anh thở dài một tiếng rồi cũng từ bỏ mà đi xuống nhà, Vũ Dụ Bạch nhìn thấy anh liền gọi anh đến nói chuyện.
Khi nghe Đường Phục Sinh nói rằng cậu ấy đã từ chối tình cảm của em gái mình thì thân làm anh trai như Dụ Bạch cũng chỉ đưa tay đỡ trán.
Cao Trấn Hào đang sắp xếp lịch trình cũng phải ngoái đầu lại nhìn anh, cái khúc gỗ này thật sự không có cách cứu chữa nữa rồi, trong công việc thì hết sức tuyệt vời, còn trong chuyện tình cảm thì lại khù khờ đến mức khiến mọi người phát bực.
Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra tình cảm mà Đường Phục Sinh dành cho tiểu thư nhà Vũ đã sớm không đơn thuần là tình cảm anh em, mà nó đã hình thành một mối quan hệ khó có thể nào cắt đứt.
Nhưng duy nhất chỉ có cái tên đầu gỗ này là chịu tiếp thu thôi.
- Đường Phục Sinh, cậu cố ý không hiểu hay thật sự không hiểu vậy? Tiểu Dạ lần này rất nghiêm túc đấy.
- Dụ Bạch, tôi thật sự không thích Uyển Uyển.
Vũ Dụ Bạch cũng chỉ thở dài vỗ vỗ vai của anh, có lẽ tên đầu gỗ này vẫn cần có thời gian để nhìn nhận lại tình cảm của chính mình, dù không biết trong khoảng thời gian nhìn nhận này thì em gái của anh có còn thích cậu ta hay không, dù sao thì Uyển Uyển vẫn luôn xem là một đứa tùy hứng, nhưng anh có thể nhìn ra được tình cảm mà con bé dành cho Đường Phục Sinh không phải là tình cảm tùy hứng.
Chỉ là… Nếu như cha mẹ biết chuyện này là thật thì chắc họ sẽ phản đối rất kịch liệt, vì ngay từ đầu thì họ đã nghĩ Vũ Dạ Uyển và Đường Phục Sinh thân thiết hơn mức anh em một chút thôi, nếu cha và mẹ biết Uyển Uyển thật sự yêu Phục Sinh thì chuyện này sẽ lớn lắm.
Buổi tối cũng kết thúc trong không khí không mấy vui vẻ, buổi sáng ngày hôm sau thì Vũ Dạ Uyển không đi học, nhưng cô có một cuộc hẹn quan trọng với Giản Thiên Trọng, cậu ấy vừa mới tốt nghiệp nên đã được cha mình sắp xếp vào một vị trí trong Giản Thị, từ khi nhìn thấy cô từ lần đầu tiên thì cậu ấy đã thích cô rồi, nhưng người ngoài cuộc nhìn thì đã thấy rõ, tình cảm và Vũ Dạ Uyển dành cho Đường Phục Sinh rất lớn, cậu ấy hoàn toàn không thể chen chân vào tình cảm ấy được.
Nhưng trước khi Vũ Dạ Uyển đi ngủ thì cô đã hẹn Giản Thiên Trọng đến công viên, khi cô đến công viên thì cô đã nhìn anh ấy đứng ở đó với một chú cún rất đáng yêu.
Cô vốn dĩ rất thích cún nên vừa nhìn thấy em nó liền chạy đến, nở một nu cười dịu dàng, hỏi:
- Cún này của anh ạ?
- Em rất thích cún sao? Anh chỉ tiện đường đưa nó theo thôi.
Vũ Dạ Uyển cười, sau đó thì cô cũng chơi đùa với chú cún của Giản Thiên Trọng một chút rồi mới nói chuyện cùng anh, hai người ngồi xuống một băng ghế đá cách đó không xa, anh nhìn cô, nói:
- Em hẹn anh có chuyện gì quan trọng sao?
- Thiên Trọng, anh còn thích em không?
Lúc này Giản Thiên Trọng mới khẩn trương gật đầu, đột nhiên nhìn thấy anh như vậy liền khiến cho cô thấy buồn cười, gương mặt của anh rất khẩn trương, gấp gáp, lúc nghe cô hỏi có thích mình không thì anh còn lắp bắp đáp là “Thích… Thích… Rất thích, anh thích em lắm, Uyển Nhi… À không Tiểu Dạ, à không Uyển Uyển, anh thích em, rất thích em”.
Đột nhiên Vũ Dạ Uyển lại đứng dậy, đưa tay ra, nhìn thẳng vào mắt của Giản Thiên Trọng, nói:
- Giản Thiên Trọng, anh có đồng ý làm trai của Vũ Dạ Uyển em không?
- Chuyện tỏ tình phải để cho con trai nói trước chứ, sao em lại tranh?
Cô bĩu môi, chuyện tỏ tình hay theo đuổi cũng đâu phân biệt nam nói trước hay nữ nói trước, sau đó Giản Thiên Trọng mới nắm lấy tay của cô, hai người xem như đã xác định được mối quan hệ.
Bạn đang đọc bộ truyện Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng, truyện Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng , đọc truyện Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng full , Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng full , Cực Phẩm Nam Nhân Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng chương mới