Đợi đến khi Thường Tiểu Hy đi khuất thì Lãnh Phong mới lấy điện thoại ra, gọi điện cho một người mà hắn tin tưởng nhất.
"Tôi nghe"
Đầu dây bên kia rất nhanh bắt máy, thanh âm có phần lười biếng.
Lãnh Phong hóp một chút nước:"Tôi đã cặp lại cô ấy rồi, tiếp theo phải làm sao?".
"Vẫn còn thương?"_Người kia hỏi.
"Tôi, tôi".
"Ngay bây giờ cậu bắt đầu ngừng tình cảm ấy lại cho tôi, cậy nên nhớ, mạng sống của cậu, tất cả của cậu đều do tôi ban cho, nếu như cậu phản bội thì đừng trách mạng sống của cậu cũng không giữ được".
Chỉ là vài câu cảnh cáo thôi mà nghe đã thấy sợ rồi. Ngứ điệu rất uy nghiêm mà lạnh lùng.
Lãnh Phong:"Tôi hiểu mà".
"Tiếp theo cậu phải làm sao có được lòng tin của cô ta".
"Nhưng cô ấy không còn yêu tôi nữa".
"Tôi không cần biết, đó là việc của cậu"
"Nhưng...tút tút...rút".
Lãnh Phong đập mạnh tay lên bàn.
Nếu không vì năm xưa hắn cứu mình, thì chắc chắn mình cũng không như con rối như bây giờ.