Cô dù là sát thủ, nhưng làm sao có thể đánh lại lão đại của bang Tà Phi chứ?
Mộ Cẩn Thiên chậm rãi nói:"Điều kiện của tôi rất dễ thực hiện".
"Mau nói đi, đừng ấp a ấp úng ".
Anh chỉ tay lên mặt cô:"Tôi muốn cô tháo chiếc mặt nạ đó xuống".
Cô nheo mày, thì ra anh sớm đã có dự tính.
Nhưng mà cô là một người giữ chữ tín, đã nói được thì phải làm được.
Tay cô đưa lên, gỡ chiếc mặt nạ xuống.
Mộ Cẩn Thiên tuy đã nhìn qua rất nhiều phụ nữ, nhưng mà giây phút này lại khiến anh vô cùng hồi hộp.
Gương mặt cô đẹp như tiên nữ trên trời, đôi môi hồng mịn, ẩm ướt đang mím chặt lại, da vẻ hồng hào không một chút trang điểm. Mũi cao thanh thoát, chân mày lá liễu đang cau lại có vẻ khó chịu.
Đẹp nhất vẫn là đôi mắt to tròn long lanh, tròng mắt có màu xám khiến anh không thể rời được.
Màu mắt này là lần đầu tiên anh thấy, cho nên hỏi:"Mắt cô đeo len sao?".
Cô cũng rất nhiều lần tự hỏi bản thân, mắt cô có mày rất kì lạ.
"Không có, đó là màu mắt đã có từ khi sinh ra đời".
Mộ Cẩn Thiên không kiềm được, tim đạp một tiếng thịch.
"Cô thật sự rất xinh đẹp".
Không biết tại sao lời anh nói lại khiến cô e ngại. Trong khi đã có người khen cô như vậy rồi, cô cũng vẫn rất bình thường.
Cô cảm thấy suy nghĩ này quá lạ, cho nên lắc đầu bạc bỏ, cô đeo lại mặt nạ:"Điều kiện đã xong, tôi có thể đi rồi chứ?".
Mộ Cẩn Thiên nói:"Tôi muốn biết tên cô?".
Cô lạnh nhạt nói:"Xin lỗi, khi nãy anh chỉ đưa ra một điều kiện, tôi cũng đã thực hiện xong, bây giờ anh lại muốn đưa ra thêm, thành thật tôi không chấp nhận".
Cô không nói vậy thì anh tự điều tra vậy.
Dù gì anh cũng đã lỡ thích cô rồi.
Dù cho cô trốn đằng trời cũng đừng hòng thoát khỏi anh.
"Được rồi, không ép cô nữa".
Sau đó anh búng tay một cái, thuộc hạ đã có mặt:"Đưa cô ấy ra khỏi đây".
"Vâng".
sau đó, cô cùng thuộc hạ của anh rời khỏi.
- ---Hết chương 4-----
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!