Sáng hôm sau….
Thiên Tuyết đang khom lưng hái những cành hoa hồng cùng sơn trà đang nở rộ bên sân, Sở Vân từ xa đi đến cất tiếng gọi: “A Tuyết!”
Thiên Tuyết ngẩng lên mỉm cười: “A Vân, huynh đến tìm ta sớm như vậy là có chuyện gì sao?”
Sở Vân mỉm cười nói: “Không có, ta mang đến cho muội một ít thuốc bổ.
Uống mỗi ngày một thang để bồi bổ sức khỏe.
Cả A Diệp nữa, trời dạo này nắng mưa thất thường mà cô lại hay ra ngoài xử lý công việc cũng nên bồi dưỡng cơ thể một chút.”
Lam Diệp nhận lấy và nói: “Đa tạ Sở dược sư.” Cô đưa tay nhận lấy giỏ tre đầy thang thuốc từ tay Sở Vân và đưa cho nha hoàn mang vào phòng bếp.
Thiên Tuyết mỉm cười: “Đa tạ huynh.”
Sở Vân cầm lấy chiếc kéo được đặt trong giỏ tre trên tay Lam Diệp và nói: “Để ta giúp muội một tay.”
Thiên Tuyết gật đầu: “Được.” Cả hai cùng nhau cắt những cành hoa còn đọng lại những giọt mưa long lanh cho vào giỏ tre.
Trong lúc ba người đang trò chuyện vui vẻ với nhau thì Kiều Liên đi đến.
Lam Diệp quay sang hỏi: “Kiều Liên cô nương đến đây có việc gì?”
Kiều Liên hất mặt không trả lời mà nhìn vào giỏ hoa và nói: “Oa! Hoa đẹp vậy sao? Đúng lúc phòng ta cần một ít hoa trang trí.” Nói xong cô ta nhào tới đưa tay định cầm lấy giỏ tre.
Thiên Tuyết thấy vậy liền nhanh tay kéo Lam Diệp sang một bên và nói: “Ý! Xí hụt nha!” Khiến Kiều Liên vì mất đà nên ngã nhào ra đất.
Cô ta rên rĩ: “A! Đau chết ta rồi!”
Thiên Tuyết bước tới mỉa mai: “Kiều Liên cô nương vồ hoa không vồ lại vồ ngay được con ếch đến mấy chục cân.
Quả là lợi hại nha!”
Kiều Liên tức giận đứng lên chỉ tay vào mặt Lam Diệp và nói: “Tên nô tỳ đáng chết nhà ngươi, dám làm bổn cô nương ta ngã sao?”
Lam Diệp đáp: “Là do cô nương tự ngã, sao lại đổ cho ta?”
Sở Vân cũng nói: “Đúng vậy.
Là do cô không cẩn thận sao lại đổ lỗi cho người khác chứ?”
Kiều Liên tức giận quát: “Tên dược sư kia, ngươi lấy tư cách gì mà dám nói chuyện với ta? Loại người đoạn tụ như ngươi xứng đáng bị người ta hắt hủi, xua đuổi mới đúng, chỉ là do ngươi may mắn được cung chủ xem trong một
chút nên mới được làm dược sư Huyết Long cung này mà thôi.” Sở Vân nghe vậy thì liền cúi đầu im lặng.
Nàng ta nói đúng, dù y có tài giỏi như thế nào đi nữa thì cũng chỉ là loại đoạn tụ đáng bị nguyền rủa mà thôi.
Cô ta thấy Sở Vân bị những lời nói của mình làm cho phải cúi đầu thì trong dạ rất hả hê.
Cô ta quay sang nói với Lam Diệp: “Còn ngươi, cái gì mà hữu hộ pháp? Chẳng qua chỉ là con chó của Huyết Long cung này mà thôi, ngươi xứng đáng nói chuyện với ta sao? Đúng là không biết phép tắc, để hôm nay ta dạy ngươi lại tôn ti cao thấp là như thế nào!” Nói xong nàng ta giơ tay định tát thì Thiên Tuyết nhanh tay kéo Lam Diệp qua một bên né tránh.
Thiên Tuyết từ nãy giờ nghe ả nói chuyện là đã ứa gan rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!!, truyện Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! , đọc truyện Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! full , Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! full , Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! chương mới