Thiên Tuyết hôm nay tâm trạng vui vẻ hơn khá nhiều, nàng ngồi bên bàn trà vừa ngắm cảnh vừa suy nghĩ.
Lam Diệp mang trà đi đến nói: “Phó cung chủ, trà của người đây ạ!”
Thiên Tuyết gật đầu đáp: “Được rồi, ngươi để đó đi.
A Diệp, ngươi ngồi xuống ta có chuyện muốn nói với ngươi.”
Lam Diệp ngồi xuống hỏi: “Cung chủ có chuyện gì cần dặn dò ạ?”
Thiên Tuyết nói: “Ta đang có một dự tính này, ngươi hãy giúp ta cùng thực hiện nhé?”
Lam Diệp gật đầu nhanh chóng: “Được ạ! Người cần thuộc hạ giúp gì vậy?”
Thiên Tuyết đáp: “Ta muốn tổ chức hôn lễ cho A Vân và Văn Chiêu, ngươi thấy thế nào?”
Lam Diệp sốc đến há hốc mồm khi Thiên Tuyết nói ra, cô không thể tin phó cung chủ lại nảy ra cái ra cái suy nghĩ này.
Cô hỏi lại: “Hôn lễ cho Sở dược sư? Chuyện này….”
Thiên Tuyết cũng hiểu ý của Lam Diệp định nói gì, nàng mới nói: “Ta biết ngươi định nói gì.
Nhưng ngươi nhìn xem, tuy A Vân và Văn Chiêu được người ở đây chấp nhận nhưng không có nghĩa là không bị bàn tán ra vào.
Nhất
là các nữ nhân của tên thần kinh kia toàn là loại không não cổ hủ nên khó tránh bị xúc phạm.
Nay ta muốn tổ chức cho huynh ấy một hôn lễ để mọi người không còn xoi mói nữa.
Như vậy huynh ấy mới có thể ngẩng cao đầu mà sống với tình cảm của mình được chứ.”
Lam Diệp gật gật đầu: “Người nói cũng có lý nhưng mà để tổ chức hôn lễ này quả thật có chút khó khăn, nhất là sự chấp thuận từ mọi người còn về lễ nghi, y phục tân nương nữa.”
Thiên Tuyết cau mày: “Ta chỉ tổ chức một bữa tiệc nhỏ cho hai người họ mà thôi, khách khứa cũng chỉ người trên dưới Huyết Long cung này mà thôi.
Chẳng phải họ cũng đã chấp nhận chuyện tình của cả hai sao? Ngươi còn cần
gì lo lắng.
Còn về hỷ phục tân lang và tân nương thì chúng ta chỉ cần mang y phục của cả hai huynh ấy ra cho người ta đo là được rồi.
Về vấn đề lễ nghi ngươi hãy bàn với Nhị thẩm xem sao.
Bà ấy là trưởng bối ta nghĩ bà ấy sẽ hiểu rõ hơn chúng ta.”
Lam Diệp gật đầu: “Thuộc hạ đã rõ.”
Thiên Tuyết đứng lên nói: “Ngươi đi cùng ta đến dược phòng bàn chuyện này với A Vân và Văn Chiêu đi.” Lam Diệp đứng lên cùng Thiên Tuyết đi đến dược phòng tìm Sở Vân bàn chuyện.
Đi đến nơi, Thiên Tuyết nghiêng người qua nói nhỏ với Lam Diệp: “Ngươi đi tìm Văn Chiêu đến đây.” Lam Diệp gật đầu rồi nhanh chóng chạy đi.
Thiên Tuyết bước vào trong tìm Sở Vân, nàng nhìn ngó xung quanh lại chẳng thấy y đâu.
Thiên Tuyết lấy làm lạ: “Huynh ấy đi đâu rồi?”
Thiên Tuyết xoay người đi ra thì gặp Sở Vân đi về, nàng nhìn y trên lưng có vác một giỏ to, bên trong đựng đầy những hoa lá tươi xanh, y phục trên người cũng lắm bẩn vài chỗ.
Thiên Tuyết thắc mắc hỏi: “A Vân, huynh mới vừa
đi đâu vậy?”
Sở Vân vừa đưa tay lau mồ hôi trên trán vừa nói: “Ta lên dãy núi phía sau địa cung hái thêm thảo dược về điều chế thuốc.”
Thiên Tuyết cười nói: “Huynh đi hái thuốc mà ta tưởng huynh mới vừa vật lộn với hổ mới về.
Huynh nhìn người huynh xem kìa.” Nàng vừa nói vừa đưa tay lên phủi bớt bùn đất dính trên mặt y.
Bạn đang đọc bộ truyện Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!!, truyện Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! , đọc truyện Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! full , Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! full , Cung Chủ Thần Kinh Mau Tránh Ra!!!! chương mới