Yến Trục Quang cảnh giác, ngẩng đầu nhìn về phía phát ra giọng nói, thấy một lam y nữ tử chân giẫm phi kiếm từ trên trời giáng xuống.
Nàng nhẹ nhàng uyển chuyển dừng ở mặt tuyết phía sau đống lửa, tựa như không hề có trọng lượng, trên mặt tuyết không để lại chút dấu vết nào.
Nữ tử bấm một cái thủ quyết, động tác tuyệt đẹp lại thông thuận, kết thúc hoàn mỹ, đem phi kiếm thu về phía sau.
Nàng cách đống lửa đang cháy mà đứng đối diện Yến Trục Quang, rõ ràng quần áo trên người cũng đơn bạc như Yến Trục Quang nhưng lại không thấy lạnh dù chỉ một chút, giống như không phải đang đặt mình trong băng thiên tuyết địa, mà là một mảnh xán lạn mùa xuân.
Chỉ là, ánh mắt nữ tử này lại cực kỳ lãnh đạm, cũng không phải vẻ lãnh đạm do tu hành băng tuyết chi đạo như Vân Mật Tuyết, mà là lạnh nhạt sinh ra từ đáy lòng.
Ngoài lạnh nhạt, còn có một chút khinh miệt không chút nào che giấu, liền như vậy cách đống lửa mà đâm vào người Yến Trục Quang.
"Nghe nói trước kia ngươi chẳng qua là một tiểu tạp dịch ở tiểu tông môn?"
Tầm mắt nàng đảo qua trên người Yến Trục Quang từ trên xuống dưới.
Yến Trục Quang để lộ ra bên ngoài da thịt bị đông lạnh đến tím tái, đôi môi bị gió tuyết thổi đến khô rạn, bạch y bẩn thỉu do nước tuyết hòa tan dính vào, tất cả đều khiến cho nàng thoạt nhìn phi thường chật vật.
Thần sắc nữ tử càng thêm khinh bỉ.
Hệ thống bị thái độ của nàng làm tức giận đến sùi bọt mép: "Ngọa tào, ngọa tào*! Ký chủ, ánh mắt người này như vậy là thái độ gì? Không phải chỉ là người tu chân Trúc Cơ kỳ thôi sao? Có cái gì mà đắc ý!"
(*Ngọa tào - 卧槽: mang nghĩa châm chọc, mắng chửi, tương tự với "ĐM" trong tiếng Việt...!Chân thành xin lỗi các em bé hiếu học) 人(_ _*)
Ký chủ nhà nó là người mà ngươi có thể nhìn bằng cái kiểu này sao?
"Ngươi tức cái gì? Ta chẳng qua mới ở Luyện Khí tầng thứ ba, còn không bằng nàng."
Yến Trục Quang nhàn nhạt nói với hệ thống, trên mặt mang nghi hoặc mà liếc nhìn nàng kia một cái, cũng không trả lời, nàng thu mình lại, dịch người về phía sau.
Hệ thống:...!tuy là nói như vậy, nhưng nó tin tưởng ký chủ tu luyện đến Trúc Cơ kỳ tuyệt đối không tốn bao nhiêu thời gian! Hơn nữa, hệ thống tin rằng đời trước ký chủ nhất định là một nhân vật lợi hại, một Trúc Cơ kỳ nho nhỏ làm gì có tư cách coi khinh nàng.
"Ký chủ, Đại sư tỷ nói muốn phái người chiếu cố ngươi, nếu vừa rồi nàng nói như thế, vậy thì người mà Đại sư tỷ phái tới khẳng định chính là nàng."
"Ân." Yến Trục Quang cũng đoán vậy.
Chỉ là, không biết nữ tử này có thân phận ra sao.
"Hừ, ngươi chính là dùng loại biện pháp này, khiến cho sư tôn mềm lòng đem ngươi mang về tới?"
Sư tôn?
Yến Trục Quang bị hai chữ này khơi dậy phản ứng tương đối mãnh liệt, nàng đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm nàng kia mấy lần.
Nữ tử thấy nàng như thế, trong mắt hiện lên một tia đắc ý.
Nàng ta đá vào đống lửa, khiến cho củi lửa trong đó bay tứ tán, có mấy nhánh thậm chí xẹt qua thân thể Yến Trục Quang, Yến Trục Quang tránh không kịp, trên người cũng bị quẹt thành vài vệt đỏ.
Nữ tử làm như không thấy, lạnh lùng nói: "Đi theo ta!"
Nàng xoay người đưa lưng về phía Yến Trục Quang: "Đừng giở trò khôn vặt trước mặt ta, sư tôn thiện tâm mới bị ngươi lừa gạt, bộ dáng này của ngươi sẽ không lừa được ta."
"Ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn trở về với ta, nếu lại lạc đường, chết rét ở chỗ này cũng đừng trách ta thấy chết mà không cứu." Nàng cũng mặc kệ Yến Trục Quang đuổi kịp hay không, dẫn đầu đi về phía trước.
Yến Trục Quang thấy vậy, cắn cắn đôi môi khô khốc, nhặt lên một cây củi chưa tắt lửa nắm trong tay giữ ấm, nghiêng ngả lảo đảo đi theo.
Giờ phút này, hệ thống đã sắp tức giận đến nổ tung: "Ta muốn giết chết nàng! Người này đúng là có bệnh...! Ký chủ, nếu không ta tuyên bố một cái nhiệm vụ phụ, ngươi xử lý nàng đi!"
Bởi vì Yến Trục Quang đã triệt hồi linh khí phòng ngự hộ thể, bị gió tuyết thổi vào người khiến tay chân nàng đông lạnh đến có chút tê dại.
Nàng hiện tại hơi khó chịu.
Nàng kia bước chân không chút e dè, đi nhanh như bay ở phía trước, chỉ chốc lát sau cũng đã kéo ra một khoảng cách rất lớn.
Yến Trục Quang muốn làm cho bản thân dễ chịu một chút mà không thể lộ sơ hở, nàng chỉ là một tạp dịch đệ tử, chưa thể vận dụng pháp thuật cao thâm, hiện tại cũng chỉ có thể cố gắng chịu đựng.
May mắn có hệ thống ríu rít trong đầu làm phân tán lực chú ý.
Yến Trục Quang không tỏ rõ ý kiến với nhiệm vụ phụ trong miệng hệ thống, nhưng trong lòng lại đặc biệt chú ý đến một chuyện khác: "Nàng là đồ đệ của Vân Mật Tuyết?"
"Sao có thể?" Hệ thống bĩu môi: "Đại sư tỷ cảm thấy chính mình không có đủ tư cách để làm một sư phụ tốt, cả đời sẽ không thu nhận đồ đệ."
"Vậy cái người xưng nàng là sư tôn kia là ai?"
"Chẳng qua chỉ là đệ tử ký danh", hệ thống nói: "Kỳ thật chính là một dạng tạp dịch đệ tử cao cấp, hầu hạ trưởng lão hoặc phong hào đệ tử, gọi là đệ tử ký danh cho dễ nghe một chút thôi."
"Nàng cũng rất biết cách dát vàng lên mặt mình."
Đệ tử ký danh không có tư cách xưng sư tôn, nữ nhân này chẳng qua là ỷ vào việc ký chủ không rõ ràng quy củ của Phong Hoa Tiên Tông nên muốn lừa gạt ký chủ đây mà.
Khi hệ thống nói đến đệ tử ký danh, Yến Trục Quang liền rõ ràng.
Nàng bước đi càng thêm tập tễnh, đôi mắt ở trong gió tuyết cơ hồ không mở ra được, Yến Trục Quang ngẩng đầu liếc nhìn qua bóng người đã ở rất xa đến mức gần như không thấy, sau đó nhắm đôi mắt lại, ngã về phía trước.
"Ký chủ!"
Hệ thống hoảng sợ.
"Ta không có việc gì." Yến Trục Quang đem hô hấp của mình điều chỉnh đến mỏng manh nhất, giống như tùy thời đều muốn tắt thở, chỉ là ở trong đầu vẫn trầm ổn nói chuyện cùng hệ thống.
Thì ra ký chủ là giả vờ, hệ thống thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng lại càng thêm cáu giận đối với đệ tử ký danh kia.
Bạn đang đọc bộ truyện Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang, truyện Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang , đọc truyện Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang full , Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang full , Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang chương mới