Yến Trục Quang chỉ cảm thấy đột nhiên bị lôi ra ngoài bằng một lực rất mạnh, nàng khẩn cấp xoay người trên không trung, vội vàng điều chỉnh lại tư thế, sau đó linh hoạt rơi xuống đất.
Sau khi ổn định đáp xuống đất, tâm trạng lo lắng kia rốt cuộc cũng biến mất.
Yến Trục Quang trước tiên đánh giá hoàn cảnh xung quanh, những nơi mà tầm mắt của nàng có thể nhìn đến, thế nhưng lại chỉ toàn là nước mênh mông không thấy điểm cuối!
Hiện tại nàng đang đứng trên một hòn đảo nhỏ như lòng bàn tay, liếc mắt một cái là có thể xem hết hòn đảo, chung quanh tất cả đều là nước xanh thẫm, chẳng rõ là biển, hay là hồ nước lớn đến mức không nhìn thấy giới hạn.
Dưới chân nàng là cát trắng mềm mại, trên đảo không có cây cối cao lớn, chỉ có linh tinh một ít cỏ dại, khiến cho đảo này thoạt nhìn không quá cằn cỗi mà thôi.
Bầu trời không có mặt trời, cũng không có ngôi sao hay ánh trăng, chỉ có một mảnh màu lam, ngay cả một đám mây cũng không có, cũng chẳng biết ánh sáng trong bí cảnh này phát ra từ đâu.
Không có mặt trời, vậy không cách nào phân biệt được thời gian và phương hướng, nếu tìm không thấy phương hướng thì ngay cả việc đi đến nơi nào cũng chẳng biết được.
“Mở bản đồ nhỏ ra.”
“Được, ký chủ.”
Một bản đồ nhỏ xuất hiện trong tầm nhìn của Yến Trục Quang, may mắn hệ thống còn xem như đáng tin cậy, phạm vi trên bản đồ nhỏ tuy rằng chỉ bao trùm đảo nhỏ và mặt nước xung quanh, nhưng trên bản đồ nhỏ còn có đông tây nam bắc, chỉ cần biết phương hướng, hết thảy đều dễ xử lý.
Trên đảo nhỏ không có điểm đỏ biểu thị kẻ địch, nhưng lại có một ít điểm vàng biểu thị không tác động thì sẽ không đối địch, đảo nhỏ này nhìn như vô hại, kỳ thực cũng chẳng hề yên bình như mặt ngoài.
Yến Trục Quang không có tùy tiện hành động, nàng tìm một chỗ không trùng với điểm vàng trên bản đồ rồi xếp bằng ngồi xuống, bắt đầu khôi phục linh khí, điều chỉnh trạng thái của thân thể mình đến mức tốt nhất.
“Ký chủ đại nhân, có cần ta mở bản đồ lớn ra cho ngươi không?”
Bản đồ lớn cũng không phải tính năng mới của hệ thống, chỉ là sau khi nó rà quét tấm bản vẽ đã biến thành lụa bố kia, tự động tạo ra một tấm bản đồ bí cảnh.
Yến Trục Quang từ chối: “Tạm thời không cần, ta nhớ rõ tấm bản vẽ kia.”
Yến Trục Quang có bản đồ nhỏ và hệ thống, cũng nhớ đại khái bản đồ trên lụa bố, hệ thống thậm chí còn rà quét lưu lại bản đồ lụa bố, cho nên cho dù là ở trong bí cảnh, cũng không sợ lạc đường.
Đại sư tỷ thì không giống vậy, trong bí cảnh vô pháp sử dụng linh thức, nếu ngay cả bản đồ Đại sư tỷ cũng không có, chẳng phải là sẽ giống ruồi nhặng không đầu sao?
Hơn nữa, Yến Trục Quang còn có một hoài nghi, nói không chừng tòa bí cảnh này còn hạn chế thực lực của người tiến vào bí cảnh.
Đại sư tỷ thực lực là Nguyên Anh kỳ, cho dù không thể sử dụng linh thức, chiêu thức cơ bản nhất của người tu chân Nguyên Anh kỳ là ngự không hẳn là cũng còn dùng được, thế nhưng Đại sư tỷ vô pháp tránh đi truyền tống trận, không thể không làm Yến Trục Quang hoài nghi Đại sư tỷ có phải đã bị hạn chế thực lực hay không.
Nếu là như thế, có tấm lụa bố kia trong tay, Đại sư tỷ cũng an toàn hơn một chút, mà nàng cũng có thể yên tâm hơn phần nào.
Hệ thống an tĩnh chờ đợi ký chủ điều chỉnh linh khí của bản thân.
Chờ đến khi Yến Trục Quang bổ sung đầy đủ linh khí tiêu hao do mở ra cửa đá, một canh giờ đã trôi qua, Yến Trục Quang mở mắt ra, “Ngươi có cảm giác được vị trí của Đại sư tỷ không?”
Hệ thống tìm tòi một chút: “Không cảm giác được, tòa bí cảnh này có hạn chế, thế giới này giao cho hệ thống quyền hạn thấp, phạm vi mà ta có thể dò xét không lớn.
Phỏng chừng Đại sư tỷ cách nơi này rất xa, ta tra không tới.”
Yến Trục Quang trầm ngâm một hồi, gật gật đầu.
“Vậy, tìm không được Đại sư tỷ, ký chủ tính đi nơi nào?”
“Đi đến một chỗ có ký hiệu màu đỏ gần nhất được đánh dấu trên tấm lụa bố kia trước.”
Yến Trục Quang không định ở trên tòa đảo nhỏ vô danh này lâu hơn, trước mắt quan trọng nhất chính là tụ họp cùng Đại sư tỷ.
Nàng tin tưởng Đại sư tỷ sẽ không mù quáng đi loạn, nếu trên tấm lụa bố kia có ký hiệu màu đỏ, đương nhiên là đi đến nơi có ký hiệu thì sẽ càng dễ dàng gặp được.
“Ký hiệu màu đỏ gần đây nhất”, hệ thống lật bản đồ lụa bố mà nó rà quét được, “Hình như là ở...”
“Hướng đông nam.”
Trên tấm lụa bố có vài chỗ biểu thị vùng nước rộng lớn, Yến Trục Quang hiện giờ đặt mình ở một trong số đó, cũng không thể xác định thủy vực mà nàng đang ở là chỗ nào trên bản đồ.
Nhưng không thể nghi ngờ chính là, bất luận ở mảnh thủy vực nào, đi về hướng đông nam đều là lựa chọn không tệ.
Yến Trục Quang giẫm lên trên phi kiếm tông môn của nàng rồi xuất phát.
Hệ thống yên lặng cất đi bản đồ lụa bố đã rà quét.
Yến Trục Quang vừa bước lên phi kiếm thì lập tức nhận thấy có gì đó không đúng, cảm giác khống chế phi kiếm ở trong bí cảnh, hoàn toàn không giống như lúc ở bên ngoài.
Ngự kiếm phi hành ở trong đây, áp lực nhận phải lớn hơn bên ngoài rất nhiều, tốc độ phi hành cũng giảm đi rất nhiều, linh khí tiêu hao khi ngự kiếm tăng lên gấp đôi.
Hơn nữa, Yến Trục Quang mơ hồ còn có thể cảm giác được, nàng cũng không thể điều khiển phi kiếm bay quá cao.
Trong bí cảnh hạn chế độ cao phi hành, nếu tùy tiện bay cao, có lẽ sẽ gặp phải tình huống linh khí kịch liệt tiêu hao cho đến khi vô pháp khống chế phi kiếm, hậu quả là rơi xuống từ trên không trung.
Yến Trục Quang nghĩ đến khả năng này nên không có tăng lên độ cao phi hành, nhưng cũng không tùy tiện giảm độ cao đến thấp nhất.
Mảnh mặt nước vô biên này đối với nàng mà nói còn thực xa lạ, nàng vô pháp xác định có cái gì nguy hiểm mà nàng không biết hay không.
Khống chế phi kiếm lướt qua mặt nước, những cơn gió tạo thành từ việc phi hành nhanh chóng khiến mặt nước nổi lên tầng tầng gợn sóng.
“Ký chủ cẩn thận!”
Hệ thống vừa nói xong, Yến Trục Quang đột nhiên nhảy lên cao, cùng lúc đó, trong nước lúc trước còn tĩnh lặng lại vang lên âm thanh sột soạt, ngay sau đó, có thứ gì đó sáng long lanh bỗng nhiên nhảy ra khỏi mặt nước, lướt một đường cong trên không trung, sau đó lại rơi vào trong nước.
Thứ sáng lấp lánh kia quay cuồng dưới mặt nước, ánh sáng lập lòe đâm vào mắt Yến Trục Quang gây đau đớn.
Yến Trục Quang nhắm mắt lại để giảm bớt cơn đau, duỗi tay quẹt lên mắt một cái, lập tức có một màng sáng màu đen kỳ quái bao phủ trước mắt nàng, nhiễm đen luôn cả tròng trắng, thoạt nhìn có chút quỷ dị.
Sau khi tạo màng bao phủ mắt, Yến Trục Quang đã có thể nhìn thẳng vào thứ sáng lên kia.
Thế nhưng là một đàn cá có hình dạng kỳ lạ, không lớn, thon dài, giống một cây dao nhỏ màu trắng được mài đến mức bóng loáng.
Bạn đang đọc bộ truyện Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang, truyện Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang , đọc truyện Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang full , Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang full , Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang chương mới