Chương 25: Thực Hiện Vụ Ám Sát
Vũ Luân cảm thấy căng thẳng và lo lắng khi tình hình tại lâu đài của Henri Doumer ngày càng vượt ngoài tầm kiểm soát.
Anh không thể chắc chắn người đàn ông đã giao nhiệm vụ cho mình có biết gì về Tarakudo hay không, nhưng rõ ràng là Henri Doumer đang sở hữu những thứ không thuộc về ông ta.
Từ những gì Vũ Luân quan sát được, có vẻ như sự hiện diện của Tarakudo trong căn hầm bí mật là một mối nguy hiểm tiềm ẩn.
Vũ Luân biết rằng trước tiên anh phải xử lý Henri Doumer, sau đó tìm cách thu hồi tất cả các bảo vật và cuối cùng là giam cầm Tarakudo vào Dạ Giới - một nơi mà thời gian bị đóng băng và anh là người kiểm soát.
Trong không gian đó, bất kể Tarakudo có mạnh đến đâu cũng không thể làm gì được anh.
Vũ Luân bắt đầu theo dõi thói quen hàng ngày của Henri Doumer một cách cẩn thận.
Anh nhận ra rằng Henri có thói quen tắm nước nóng vào khoảng 22:00 mỗi tối trong phòng tắm riêng - một căn phòng rộng rãi với hệ thống đèn sưởi và xông hơi.
Đây là thời điểm Henri hoàn toàn thư giãn và ít cảnh giác nhất, một cơ hội tuyệt vời để thực hiện kế hoạch của mình.
Vũ Luân thâm nhập vào lâu đài vào buổi chiều trước khi Henri tắm.
Sử dụng kỹ năng tàng hình của mình, anh di chuyển lặng lẽ qua các hành lang rộng lớn và các phòng được bảo vệ nghiêm ngặt mà không bị ai phát hiện.
Điểm đến của anh là bảng điện chính của lâu đài, nơi điều khiển toàn bộ hệ thống điện.
Vũ Luân nhanh chóng sử dụng những kiến thức về kỹ thuật điện để thay đổi cách đấu nối của hệ thống điện trong phòng tắm của Henri.
Mục đích của anh là tạo ra một vụ chập điện dẫn đến t·ai n·ạn khi Henri đang sử dụng phòng tắm, nhưng chỉ sau một khoảng thời gian nhất định để không gây ra nghi ngờ ngay lập tức.
Anh đặt thêm một công tắc bí mật trong đường dây, kết nối nó với một thiết bị điều khiển từ xa mà anh có thể kích hoạt khi cần thiết.
Để tăng thêm độ thuyết phục cho vụ t·ai n·ạn, Vũ Luân đã bí mật thay thế một phần nhỏ của hệ thống dây điện trong phòng tắm bằng loại dây cũ, dễ bị nóng chảy.
Điều này sẽ tạo ra dấu vết rõ ràng về một vụ chập điện, nhưng không quá đáng ngờ khi bị điều tra sau này.
Tối hôm đó, Henri bước vào phòng tắm như thường lệ. Ông bật đèn sưởi và hệ thống xông hơi, chuẩn bị cho một buổi thư giãn sau một ngày dài.
Vũ Luân, đang ở một vị trí bí mật bên ngoài phòng tắm, kích hoạt công tắc từ xa vào đúng lúc Henri đang đứng dưới vòi sen.
Ngay lập tức, hệ thống điện trong phòng tắm bị quá tải.
Nước nóng từ vòi sen kết hợp với dòng điện tạo ra một vụ giật điện mạnh mẽ, gây ra một c·ái c·hết ngay tức khắc cho Henri Doumer.
Henri ngã gục xuống sàn, cơ thể ông co giật dữ dội do dòng điện chạy qua người.
Cái c·hết đến nhanh chóng, đầy đau đớn, nhưng hoàn toàn giống như một vụ t·ai n·ạn đ·iện g·iật kinh hoàng.
Vũ Luân từ phía sau lớp cửa quan sát, đảm bảo mọi việc diễn ra đúng như kế hoạch.
Sau khi chắc chắn rằng Henri đ·ã c·hết, Vũ Luân tắt thiết bị điều khiển từ xa.
Hệ thống điện trong phòng tắm trở lại bình thường, chỉ để lại những dấu vết của một vụ chập điện tự nhiên.
Anh sử dụng năng lực tàng hình để rời khỏi hiện trường mà không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Vũ Luân đã tính toán kỹ lưỡng mọi khả năng có thể xảy ra sau c·ái c·hết của Henri.
Anh biết rằng khi người hầu phát hiện ra t·hi t·hể của Henri, họ sẽ gọi cảnh sát ngay lập tức.
Khi điều tra, cảnh sát sẽ thấy Henri nằm bất động dưới vòi sen, với những dấu hiệu rõ ràng của việc bị đ·iện g·iật.
Họ có thể phát hiện hệ thống dây điện bị quá tải, nhưng nhờ vào những thay đổi mà Vũ Luân đã thực hiện, không có bất kỳ bằng chứng nào chỉ ra sự can thiệp của anh.
Kế hoạch đã diễn ra hoàn hảo, Henri Doumer đ·ã c·hết mà không ai nghi ngờ.
Với c·ái c·hết này, Vũ Luân không chỉ hoàn thành nhiệm vụ mà còn mở ra một con đường mới để tiếp cận những bí mật đang ẩn giấu bên trong tòa lâu đài cổ kính này.
Anh hiểu rằng nhiệm vụ thật sự của mình không chỉ dừng lại ở đây, mà còn là sự đối đầu với Tarakudo và những thế lực bí ẩn mà hắn ta đại diện.
Nhưng trước mắt, anh cần phải thu hồi tất cả các bảo vật và giam giữ Tarakudo vào Dạ Giới, nơi mà hắn sẽ không thể gây nguy hiểm thêm nữa.
Phần 2
Ngày hôm sau, khắp các mặt báo lớn tại Pháp đều đồng loạt đưa tin về c·ái c·hết đột ngột của Henri Doumer, một chính trị gia nổi tiếng và quyền lực.
Theo thông tin ban đầu từ cảnh sát, Henri đã q·ua đ·ời do một t·ai n·ạn đ·iện g·iật khi đang tắm trong phòng tắm riêng của mình.
Họ kết luận rằng hệ thống điện cũ kỹ trong lâu đài đã gây ra sự cố này, dẫn đến cái c·hết t·hương t·âm của ông ta.
Đối với công chúng và giới truyền thông, đây là một c·ái c·hết đáng tiếc nhưng không mấy khó hiểu, do điều kiện cơ sở hạ tầng lâu đời của lâu đài.
Vụ án được xác định là một t·ai n·ạn không may.
Các chuyên gia pháp y cũng đưa ra nhận định tương tự, cho rằng hệ thống dây điện đã quá tải, gây ra hiện tượng chập điện trong lúc Henri đang tắm.
Không ai nghi ngờ rằng đây thực chất là một vụ á·m s·át được lên kế hoạch tỉ mỉ, không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Vũ Luân, từ xa, quan sát mọi diễn biến trên các bản tin mà không hề biểu lộ cảm xúc.
Anh biết rằng nhiệm vụ này sẽ không làm danh tiếng của Dạ Vũ được củng cố thêm, bởi đây là một nhiệm vụ tuyệt mật.
Người thuê đã sắp đặt mọi thứ để đảm bảo rằng không ai, kể cả những kẻ trong t·hế g·iới n·gầm, biết được Dạ Vũ đã thực hiện vụ á·m s·át này.
Ngay sau đó, Vũ Luân nhận được tin nhắn từ người thuê, bày tỏ sự hài lòng tuyệt đối với kết quả.
Một khoản tiền thù lao trị giá 20 triệu đô la nhanh chóng được chuyển vào tài khoản của anh trên Darknet, như đã hứa.
Nhưng cảm giác bất an trong lòng Vũ Luân vẫn chưa tan biến. Anh quyết định hỏi lại người thuê: “Mục tiêu thực sự của ông là gì?”
Một khoảng lặng dài trôi qua trước khi Vũ Luân nhận được phản hồi. Một giọng cười thâm trầm vang lên qua tin nhắn thoại, mang theo âm điệu chế giễu và quyền uy.
Người thuê như đã đoán trước được rằng Vũ Luân đã phát hiện ra điều gì đó: "Có lẽ cậu đã phát hiện ra thứ đó."
Vũ Luân nhíu mày, cố tình hỏi lại:
"Thứ đó là gì?"
Người thuê không trả lời trực tiếp mà chỉ nói bằng giọng điệu lạnh lùng:
"Nếu cậu thích thì cứ giữ lấy, nhưng tôi khuyên cậu nên phá hủy nó. Đó là thứ đáng ra không nên tồn tại ở thế giới này."
Vũ Luân không giấu được sự tò mò và thắc mắc, hỏi lại:
"Ông không sợ tôi sử dụng nó sao?"
Người thuê bật cười lớn, tiếng cười đầy vẻ chế giễu: "Nếu cậu có khả năng làm chủ nó thì cứ thử.
Nhưng nếu cậu bị nó khống chế, cùng lắm tôi lại thuê một đội khác đến thu hồi và phá hủy nó."
Bản năng sát thủ của Vũ Luân mách bảo anh rằng nên giữ khoảng cách với người đàn ông này.
Rõ ràng, ông ta không chỉ là một khách hàng đơn thuần, mà có thể là một thế lực lớn trong t·hế g·iới n·gầm, một kẻ có khả năng thao túng cả những sát thủ như anh.
Dù cảm thấy không thoải mái, Vũ Luân hiểu rằng lúc này, tốt hơn hết là không nên truy cứu thêm về mục tiêu thật sự của ông ta.
Có những bí mật không nên đào sâu, và lần này, có lẽ là một trong số đó.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Vũ Luân tắt điện thoại và quay trở lại hầm kho báu dưới lâu đài.
Anh biết rằng đã đến lúc thu hoạch chiến lợi phẩm của mình và rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.
Khi bước xuống hầm, một cảm giác rùng rợn chạy dọc sống lưng Vũ Luân.
Chiếc mặt nạ Tarakudo vẫn lơ lửng giữa không gian âm u của căn hầm, như thể đang chờ đợi điều gì đó. Không chần chừ, Vũ Luân nhanh chóng sử dụng Dạ Linh Giới Chỉ để thu hồi tất cả bảo vật xung quanh.
Anh muốn đảm bảo rằng không có gì quý giá bị tổn hại nếu có bất kỳ biến cố nào xảy ra.
Khi những món bảo vật cuối cùng biến mất vào không gian của chiếc nhẫn, Vũ Luân cảm nhận được một sự thay đổi trong không khí.
Mặt nạ Tarakudo bắt đầu phát ra những tia sáng yếu ớt, như dấu hiệu cho thấy nó đang dần thức tỉnh.
Một giọng nói âm trầm, đầy quyền lực vang lên trong không gian tĩnh lặng: "Ngươi là ai?"
Vũ Luân rợn người. Anh nhận ra rằng Tarakudo đã phát hiện ra sự hiện diện của mình, dù anh vẫn đang trong trạng thái tàng hình.
Điều này chỉ có thể xảy ra khi Tarakudo sở hữu một sức mạnh siêu nhiên nào đó, vượt xa sự hiểu biết thông thường.
Bởi vì nếu theo lẽ thường, nhận thấy vật phẩm biến mất thì sẽ tò mò rằng là tại sao những thứ này tại sao lại biến mất, chứ không phải hỏi ai đang ở nơi này cùng hắn ta.
Không thể giấu mình thêm nữa, Vũ Luân quyết định lộ diện.
Từ trong không khí, một bóng người đàn ông dần dần hiện ra, đối mặt với Tarakudo.
Dù biết rằng mình đang đối diện với một thế lực siêu nhiên, Vũ Luân vẫn giữ vững tinh thần, sẵn sàng cho bất kỳ tình huống nào.
“tại sao ngươi phát hiện ra ta?” Vũ Luân tò mò hỏi.
“ngươi nghĩ có thể che giấu ta bằng trò vặt vãnh đó sao?” giọng nói từ chiếc mặt nạ vọng ra.
Vũ Luân không trả lời, chỉ nhìn thẳng vào đôi mắt quỷ dữ của Tarakudo, tâm trí anh đã chuẩn bị cho cuộc đối đầu này.
Lần này, cuộc chơi đã vượt xa những gì anh từng đối mặt trước đây.
Kết thúc Chương 25 Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!