Trương Húc Đông suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Trước tiên không cần động vào anh ta, điều này sẽ cho gia tộc Đông Phương nắm được nhược điểm của chúng ta, qua một thời gian nữa rồi nói, còn có chuyện gì khác không?”
Huyết Linh Lung lắc đầu, cũng không thay đổi lắm: “Anh Đông, Đường Phi khôi phục không tệ, anh ta nói muốn tới thăm anh, khiến những người khác phải ngăn lại!”
Trương Húc Đông gật đầu ra hiệu bọn họ làm rất đúng, người cụt tay cũng không phải giống như thạch sùng gãy đuôi, cho dù khôi phục rất tốt, chắc chắn hành động cũng sẽ bất tiện, nhìn thấy Huyết Linh Lung đứng dậy muốn rời đi, anh nói: “Phái người bảo hộ một chút Tưởng Khả Hân, Trình Mộng Dao và Tiết Hiểu Hiểu, mặc dù Ám Dạ khinh thường việc làm như vậy, nhưng chúng ta cũng không thể không để phòng vạn nhất!”
Huyết Linh Lung nhìn Trương Húc Đông một lúc, nở nụ cười dữ tợn, gật đầu đi về phía cửa phòng bệnh.
Vừa mới mở cửa đã nhìn thấy một cô bé nhỏ tuổi, cô ta chau mày, cúi đầu, cô bé này cô ta biết, chính là con gái đầu Tạ Nam của Tạ Hồng Bằng người đứng đầu Hồng Môn, sao lại đến thăm anh Đông chứ?
“Chính là chỗ này, vào đi!” Tạ Nam nhìn thoáng qua Huyết Linh Lung có chút tò mò, chẳng qua cũng không hung hăng mà nhìn chằm chằm, lúc nhìn thấy Trương Húc Đông thì vẫy tay gọi với người bên ngoài.
Trương Húc Đông nhìn thấy người đến là Tạ Hồng Bằng, cười ha ha nói: “Tạ chưởng môn, sao ông lại tới đây? Tùy tiện ngồi xuống nhé!”
Sắc mặt Tạ Hồng Bằng trở nên rất hiền hoà, sau khi ngồi xuống thì nói: “Cậu giúp tôi xử lý đám người đánh lén tôi, tôi vẫn chưa cảm ơn cậu đâu!” Nói xong, ông ta lấy một tấm chi phiếu từ trong túi ra: “Ta cũng không biết nên mua gì cho cậu cả, cậu nhận lấy đi, đây là chút tâm ý của tôi!”
“Cảm ơn!” Trương Húc Đông nhìn thoáng qua số tiền trên tấm chi phiếu, thỏa mãn nhét vào túi của mình.
Tạ Nam ngồi bên giường của Trương Húc Đông, giống như trẻ nhỏ tò mò nhìn vết thương bị băng gạc bó kín của Trương Húc Đông: “Anh trai, anh không sao chứ?”
Trương Húc Đông vươn tay sờ đầu nhỏ của cô ấy: “Không sao đâu, cũng chỉ là một vết thương nhỏ thôi mà, rất nhanh đã có thể xuất viện rồi!”
Tạ Hồng Bằng nhìn con gái mình, lộ ra nụ cười yêu chiều, nhớ năm đó không biết ông ta có bao nhiêu người phụ nữ, người có địa vị có tiền, cho dù không đi tìm thì phụ nữ cũng sẽ chủ động nhào tới, nhất là nhìn thấy Trương Húc Đông đẹp trai hơn ông ta một chút, nhận được sự yêu thích của con gái thì cũng không có gì là lạ cả, chỉ là trong lòng thầm than con gái lớn không dùng được, cũng không biết Trương Húc Đông có ý gì.
Nói chuyện một lúc, Hắc Hùng nghe đến mức có chút phiền muộn, đã sớm buồn ngủ rồi, Tạ Nam nhíu nhíu mày, nói: “Mọi người trò chuyện đi, con đi dạo trong hành lang một chút!” Cô ấy biết cha mình đến, chắc chắn còn có chuyện khác, cô ấy không muốn nghe vấn đề giữa các bang phái.
“Bọn cha cũng không có gì để trò chuyện cả, lần này cha và con đến đây, thứ nhất là để thăm hỏi Trương Húc Đông, hơn nữa còn nói cho cậu ấy biết ba ngày sau cha sẽ trở về thành phố Nam Kinh, xem bộ dạng này thì lần này cậu ấy không đi được rồi!” Tạ Hồng Bằng có chút tiếc hận nói.
“Phải đi rồi sao?” Trương Húc Đông cảm thấy có chút kinh ngạc.
“Bên kia xảy ra chút vấn đề, tôi phải lập tức trở lại!” Tạ Hồng Bằng hời hợt nói, hơn nữa sắc mặt của ông ta cũng không có chút thay đổi nào, điều này khiến Trương Húc Đông không thể nào đoán ra mức độ nghiêm trọng của sự việc, chẳng qua sự việc khiến chưởng môn Hồng Môn nhất định phải trở về, chắc chắn không đơn giản như biểu hiện của ông ta, có thể sẽ rất nghiêm trọng, chỉ là ông ta không thểu hiện ra mà thôi.
“Chút vết thương nhỏ không tính là gì cả!” Trương Húc Đông khoát tay, nói: “Ba ngày sau đúng không? Tôi và ông cùng nhau trở về thành phố Nam Kinh, tôi cũng muốn tham quan thành phố này một chút! Không biết Tạ chưởng môn có còn hoan nghênh không?”
Tạ Hồng Bằng có chút kinh ngạc, ông ta không ngờ Trương Húc Đông vậy mà lại đồng ý, cười nói: “Nếu như thân thể cho phép, tôi đương nhiên rất hoan nghênh ròi!” Dừng một chút ông ta nói: “Vậy cậu bàn giao công việc còn lại một chút đi, ba ngày sau chúng ta gặp nhau ở sân bay!”
“Đến lúc đó gặp!”
Ba ngày sau, Trương Húc Đông ra viện, đổi một bộ âu phục rất nghiêm chỉnh, cảm giác có chút khí thế như đi nước ngoài viếng thăm, người đi theo phía sau cũng không nhiều, chỉ có ba người Trần Uy, Nam Cung Diệp và Tiếu Diễm, đám người họ sau khi gặp mặt Tạ Hồng Bằng thì cùng lên máy bay, bay về phía thành phố Nam Kinh.
Thành phố Nam Kinh, một thành phố có gần sáu nghìn năm văn minh lịch sử, có gần hai ngàn sáu trăm năm lịch sử thành lập, đóng đô gần năm trăm năm, là một trong bốn cố đô lớn của Trung Quốc, được mệnh danh là “Cố đô của sáu triều đại, tập trung mười triều đại”, là trung tâm văn hóa chính trị phía Nam của Trung Quốc.
Trong lịch sử thành phố Nam Kinh đã được trời ưu ái vị trí địa lý cùng phong thủy cảnh đẹp phi phàm, trải qua nhiều lần gặp tại họa khói lửa, nhưng cũng nhiều lần từ trong gạch ngói vụn mây mù dày đặc mà lần nữa lấy lại được sự phồn hoa, hơn nữa lúc Trung Nguyên bị ngoại tộc chiếm đoạt, lúc dân tộc Hán sắp phải chịu tai họa ngập đầu, thông thường dân tộc Hán sẽ lựa chọn Nam Kinh để nghỉ ngơi lấy lại sức, lập chí bắc phạt, khôi phục Trung Quốc.
Thành phố này so với thành phố Tương Dương, thật giống như một bình hồ lô, nửa phần trên là thành phố Tương Dương, nửa phần sau là thành phố Nam Kinh, đều là khu vực giao tranh cả các nhà binh trong lịch sử các triều đại, vì vậy nơi này trở thành tổng bộ của Hồng Môn, cũng là thánh địa du lịch.
Trên máy bay, Tạ Hồng Bằng giải thích Trương Húc Đông một nhân vật truyền kỳ của thành phố Nam Kinh, một kỳ tài trong giới kinh doanh, nhưng ai có thể ngờ được, năm đó ông ta đã từng làm công nhân bốc vác, nhân viên chuyển phát nhanh, thậm chí còn có mấy tháng phải đi ăn mày, tên của ông ta là Thẩm Giai Tài, người trong giới kinh doanh thường trêu đùa gọi ông ta là Thẩm Vạn Tam thời nay.
Thẩm Giai Tài không phải là người hắc đạo, nhưng thân phận không kém Tạ Hồng Bằng chút nào, ông ta có một đế quốc thương nghiệp, anh chính là bá chủ của đế quốc thương nghiệp này.
Phải nói rằng Tạ chưởng môn Tạ Hồng Bằng của Hồng Môn một trận mưa to thì Thẩm Giai Tài kia lại càng giống một trận mưa liên tục, thực lực của ông ta thực sự giống như nước chảy đá mòn, từ góc độ tiêu diệt đối thủ, nếu như bạn là đối thủ của Tạ Hồng Bằng, như vậy có thể bạn sẽ phải chết, nhưng nếu là đối thủ của Thẩm Giai Tài, bạn sẽ không chết, nhưng còn khó chịu hơn cả cái chết, ở nước Trung Quốc sẽ không có một công ty nào tuyển dụng bạn, ngay cả thân thích họ hàng bên cạnh cũng sẽ rời bỏ bạn, bởi vì ông ta có tiền, chẳng có ai không thích tiền cả.
Mỗi người đều có giá trị riêng của mình, bạn có thể tưởng tượng nếu như đống tiền cao hơn bạn, chỉ để bạn xa lánh một người, tôi nghĩ không ai có thể từ chối được, nhưng mà không giống như các bá chủ khác trong thế giới ngầm, Thẩm Giai Tài chưa kết hôn, đương nhiên cũng không có con cháu.
Lấy một thí dụ, trong mắt người Phương Nam, bạn có hai trăm vạn, nhưng lại không có dòng dõi, vậy so với người bình thường mà có hai đứa con trai, bạn sẽ không ngóc đầu lên được, tư tưởng trọng nam khinh nữ này, ở trong thành phố này biểu hiện vô cùng tinh tế.
Sở dĩ nói đến người này, bởi vì Tạ Hồng Bằng và Thẩm Giai Tài là bạn tốt, quan hệ giữa bọn họ, số người biết được chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, bọn anh không có chút nào liên hệ nào trên phương diện làm ăn kinh doanh cả, chỉ có tình cảm bạn bè bình thường, điều này rất đáng ngưỡng mộ, nhất là lúc hai người đều có tiền có địa vị, tình bạn không nhiễm bất kỳ lợi ích nào, ngày nay đặt tay lên ngực tự hỏi chắc hẳn là không có, người xưa có câu quân tử kết bạn chính là chỉ tình bạn của hai người này.
Sở dĩ Tạ Hồng Bằng muốn về thành phố Nam Kinh, đó là bởi vì Thẩm Giai Tài bị bệnh, mà lại là căn bệnh không thể nào chữa trị, chỉ có Tạ Hồng Bằng biết ông ta mệt nhọc thành bệnh, dốc sức làm cả một đời cuối cùng cũng đến tìm ông ta, ông ta phải đích thân tới thăm bạn tốt của mình, tiễn ông ta đoạn đường cuối cùng.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là, sơ nghiệp lớn như vậy lại không có người thừa kế, Tạ Hồng Bằng không e dè kể chuyện này cho Trương Húc Đông, ông ta hy vọng từ trên người Trương Húc Đông tìm được một tia an ủi bạn tốt mình.
Bạn đang đọc bộ truyện Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ, truyện Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ , đọc truyện Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ full , Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ full , Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ chương mới