Tuần sau Cố Yến Nam phải về thành phố B một chuyến để tham gia buổi casting cho “Không phải tôi?”.
Mấy ngày nay, cuộc sống thường nhật của cô rất đơn giản cũng bình yên.
Lại chính bởi cái bình bình an an ấy khiến cô không thoải mái lắm.
Khi trước đi đâu cũng gặp anh, nhưng kể từ ngày hôm đó cô không còn nhìn thấy bóng hình mạnh mẽ, hữu lực ấy nữa.
Trung Lật Tử có nhắn tin trò chuyện với cô vài câu, cũng có nhắc đến anh, trong vô thức cô đã để ý đến Đường Dã nhiều hơn bình thường tự lúc nào.
Sắp trở lại thành phố rồi, Cố Yến Nam vuốt mặt một cái không đứng ở ban công nữa.
Trở vào phòng cầm túi xách rồi rời khỏi chung cư.
Cô cũng không biết phải đi đâu.
Cứ lái xe vòng vòng trấn cũng không quá chán.
Ánh mắt dừng tại một quán bar nhỏ, cô tấp xe bên đường.
Hôm nay không phải cuối tuần, khách không đông, chỉ lác đác vài người.
Quán bar này không phức tạp, lộn xộn như những nơi cô từng ghé.
Không có sàn nhảy, thay vào đó là một băng nhạc, người gãy đàn guitar, người hát tình ca, người lại chơi từng phím đàn piano.
Ngồi bên quầy bar, gọi một cocktail bạc hà.
“Cô gái là du khách nhỉ?” Anh chàng bartender vừa pha rượu trái cây vừa bắt chuyện.
Cố Yến Nam nhìn anh gật đầu, hiếm khi cô hòa đồng nói chuyện: “Nơi này ngày nào cũng chơi nhạc sao?”
Bartender lắc đầu: “Không cố định, nhưng ngày thường thế này thì khá hiếm, hôm nay cô ghé rất có duyên đó.”
Không khí quán bar rất dễ chịu, Cố Yến Nam mỉm cười, không trò chuyện với anh ta nữa.
Cô chống cằm quan sát băng nhạc.
Đơn giản, không xa hoa nhưng thật thoải mái.
Cô chăm chú nghe nhạc đến thất thần, khi Đường Dã cùng Trung Lật Tử và Ảnh Tử xuất hiện cũng không chú ý.
Nửa chừng, cô hỏi bartender nhà vệ sinh, cầm theo túi xách rời khỏi.
Lúc trở ra, trùng hợp nhìn thấy người đàn ông đã nhiều ngày không gặp dựa tường hút thuốc.
Sắc mặt của anh không được tốt lắm, cô dừng chân ngó anh từ trên xuống dưới.
Cả hai ăn ý không lên tiếng, Đường Dạ đưa hộp thuốc ra trước.
Cố Yến Nam bình tĩnh nhận lấy, dịch chuyển người đứng bên cạnh anh.
Chiếc bật lửa màu đen quen thuộc rơi vào tầm nhìn, Đường Dã châm lửa.
Cô phối hợp ghé gần, đầu thuốc lá bốc cháy, một làn khói lượn lờ giao hòa giữa hai người.
Rượu phát huy tác dụng, Đường Dã có chút nóng, ánh mắt anh chuyên chú ngắm sườn mặt như xa như gần của cô.
Cảm giác thật xa vời, không sao với tới.
Mu bàn tay khẽ chạm vào má người nọ, trái ngược với anh, da thịt của cô rất mát, anh như một kẻ nghiện, ghé gần rồi chợt dừng lại.
Sau đó không có hành động tiếp theo.
Bạn đang đọc bộ truyện Dáng Hình Của Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dáng Hình Của Em, truyện Dáng Hình Của Em , đọc truyện Dáng Hình Của Em full , Dáng Hình Của Em full , Dáng Hình Của Em chương mới