Đang Livestream Thì Bị Con Cưng Hào Môn Thổ Lộ

Chương 56: Chương 56


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →


Sau khi hết kỳ nghỉ Tết Dương Lịch, Nguyễn Ôn Tịch tiếp tục bận rộn với công việc.

Tết Âm lịch năm nay tới khá sớm, gần cuối năm công việc dồn dập yêu cầu Nguyễn Ôn Tịch phải có mặt để giải quyết.

Anh đã bận rộn gần nửa tháng rồi.
Vì thời tiết dần trở lạnh hơn, Hứa Tề Tư ngoại trừ ra ngoài chăm mấy đứa chó mèo ở công viên, thời gian còn lại đều ở trong nhà kính chăm sóc cây cỏ, thỉnh thoảng có hứng thì vẽ vài bức tranh.
Nhưng có lẽ vì trận đổ bệnh lần trước của Hứa Tề Tư đã khiến Nguyễn Ôn Tịch bị dọa, cho dù có bận như thế nào anh cũng sẽ đúng 4 giờ 30 chiều có mặt ở nhà, để Hứa Tề Tư không chờ lâu.
Hứa Tề Tư đau lòng Nguyễn Ôn Tịch mỗi ngày bận rộn bên ngoài mà mình lại không giúp được gì, cậu liền dứt khoát tự mình làm ít đồ ngọt và nước mỗi ngày, đợi Nguyễn Ôn Tịch trở về thì cùng nhau ăn.
Ngày 12 tháng 1, còn cách Tết Âm Lịch mười ngày.
Hứa Tề Tư ngủ trưa dậy, thu dọn chỉnh tề như thì xuống lầu chuẩn bị làm bánh ngọt như mọi ngày.
Nhưng vừa mới xuống lầu, cậu nghe thấy tiếng mở cửa từ phòng khách truyền tới.

Không bao lâu Nguyễn Ôn Tịch cầm khăn quàng cổ tiến vào.
"Anh Ôn Tịch?"
Hứa Tề Tư nhìn Nguyễn Ôn Tịch bước tới, lại quay đầu nhìn đồng hồ trên tường, xác nhận bây giờ mới có 2 giờ rưỡi, mình không phải ngủ quên.
Nguyễn Ôn Tịch tựa hồ cũng không ngờ đúng lúc gặp cậu đang xuống lầu, anh cởi áo khoác rồi nói: "Chào buổi chiều, tiểu Thất mới vừa ngủ dậy à?"
Hứa Tề Tư gật đầu: "Vâng, sao hôm nay anh Ôn Tịch về sớm thế?"
Nguyễn Ôn Tịch dịu dàng cười: "Vì có một tin tốt muốn nói cho em biết."
Hứa Tề Tư cùng anh đi tới sô pha trong phòng khách, nghe vậy thì nghiêng đầu tò mò nhìn anh:
"Tin tức tốt?"
Nguyễn Ôn Tịch không úp mở, anh trả lời: "Chuyện của Tiêu Bảo Huy và Sử Tra Nam đã được giải quyết xong."
Hứa Tề Tư dừng bước chân, mắt hơi mở lớn nhìn anh: "Giải quyết xong rồi?"
Nguyễn Ôn Tịch nhìn dáng vẻ ngạc nhiên đáng yêu của Hứa Tề Tư, giơ tay xoa đầu cậu:

"Ừm, cũng may nhờ bọn họ nên chuyện mới có thể giải quyết nhanh như vậy."
"Nhờ bọn họ?" Hứa Tề Tư lại càng hoang mang.
Nguyễn Ôn Tịch tiếp tục nói: "Chuyện sao chép tác phẩm thực ra đã sớm giải quyết xong, hai người bọn họ đã tự mình thú nhận.

Nhưng mấy ngày gần đây, không biết Sử Tra Nam bị cái gì kích thích mà muốn dùng xe đâm chết Tiêu Bảo Huy.

Nhưng Tiêu Bảo Huy không chết mà chỉ bị thương nằm viện, có điều hai chân bị liệt, mặt cũng bị hủy.

Sử Tra Nam vì tội cố ý giết người không thành công nên bị phạt tù."
"Hơn nữa chuyện của Tiêu Bảo Huy và Sử Tra Nam bị bại lộ, đám gian phu của hắn biết rõ bộ mặt thật nên ném người ở bệnh viện tự lo sống chết.

Nhà họ Sử chỉ bồi thường tiền thuốc men theo pháp luật, còn lại không quan tâm nữa."
Tổng kết mọi chuyện, người thì ăn cơm tù, người thì liệt chân không ai nhận, cũng coi như là báo ứng đi.
Nguyễn Ôn Tịch không nói rõ chuyện gì đã kích thích Sử Tra Nam, khiến hắn bất chấp tất cả mà muốn đâm chết Tiêu Bảo Huy.
Đương nhiên, sự thật chỉ là do bọn họ chó cắn chó mà thôi.
Nguyễn Ôn Tịch chỉ là sưu tập chứng cứ ngoại tình của Tiêu Bảo Huy, toàn bộ đóng gói gửi cho Sử Tra Nam xem.
Nội dung cụ thể quá mức ô uế nên Nguyễn Ôn Tịch không muốn làm vấy bẩn lỗ tai của Hứa Tề Tư.
Hứa Tề Tư cũng chỉ nghĩ bọn họ làm việc xấu thì sẽ bị báo ứng, chẳng qua khi biết mọi chuyện đã kết thúc, cậu có chút hoảng hốt.
Năm đó Tiêu Bảo Huy và Sử Tra Nam chính là sự khúc mắc của cậu, chỉ đến khi quen biết Nguyễn Ôn Tịch, cậu mới cảm thấy những chuyện trước đó hiện rõ rành rành trước mắt mình.
Nhưng hiện tại, cậu bỗng nhiên cảm thấy thời gian đã trôi qua thật lâu, lâu đến mức những chuyện đó cũng đã phải mờ trong ký ức cậu.
Có lẽ là vì bắt đầu lại cuộc đời, sống một cuộc sống mới, tâm trạng thoải mái thật sự có thể thay đổi một con người rất nhiều.
Hứa Tề Tư suy nghĩ thất thần, Nguyễn Ôn Tịch thấy thế không khỏi nhẹ giọng hỏi: "Tiểu Thất, chuyện quá khứ đã qua, hãy để nó hoàn toàn kết thúc, có được không?"
Hứa Tề Tư giật mình, suy nghĩ quay trở về hiện tại, đối diện với ánh mắt dịu dàng như bao lần, một lát sau mới gật đầu đáp: "Được."
Tiêu Bảo Huy và Sử Tra Nam đã gặp báo ứng rồi, đã đến lúc cậu hoàn toàn chấm dứt đoạn quá khứ này.

Nhưng để thật sự buông xuống quá khứ cần phải có một quá trình, Nguyễn Ôn Tịch không sốt ruột mà ép cậu.
Thấy tiểu Hoa đang chơi ở gần đó, Nguyễn Ôn Tịch gọi một tiếng kêu nó qua đây.
Tiểu Hoa nghe có người gọi mình, liền meo một tiếng rồi nhảy xuống khỏi nhà cây của mình, lúc gần tới thì do dự đứng lại, hết nhìn Nguyễn Ôn Tịch rồi lại nhìn Hứa Tề Tư, cuối cùng nó chạy tới cọ chân Hứa Tề Tư làm nũng.
Nguyễn Ôn Tịch không nhịn được bật cười: "Quả nhiên lúc nào tiểu Thất cũng được yêu thích hơn."
Hứa Tề Tư khom lưng bế tiểu Hoa lên, rồi lại ngồi bên cạnh Nguyễn Ôn Tịch, xoa đầu mèo nói: "Chỉ là do em thường chơi với tiểu Hoa, nên nó mới quen hơi thôi.

Anh Ôn Tịch cứ nghỉ ngơi trước, em bị làm bánh ngọt."
Nguyễn Ôn Tịch gật đầu đáp: "Được, vậy lát nữa nếu không thấy anh xuống thì em có thể lên phòng gọi anh."
Hứa Tề Tư gật đầu, nhìn anh cầm cây cọ mèo chơi với tiểu Hoa, rồi tự mình đến phòng bếp làm bánh cupcake.
Đợi bánh chín, quả nhiên không thấy Nguyễn Ôn Tịch ở phòng khách nữa.
Còn tiểu Hoa thì chơi một hồi cảm thấy buồn ngủ, đã tự giác leo về ổ mình nằm.
Hứa Tề Tư nhìn nó rồi lắc đầu cười, không quấy rầy nó nữa.

Lấy một cái khay đặt bánh và nước lên, sau đó mới cẩn thận bưng lên phòng Nguyễn Ôn Tịch.
Có lẽ đoán được cậu sẽ dùng khay bưng lên nên Nguyễn Ôn Tịch không đóng cửa phòng, ý tứ chính là cậu có thể tùy ý đi vào.
Xuất phát từ sự lễ phép, Hứa Tề Tư vẫn gõ cửa rồi mới vào.

Bạn đang đọc bộ truyện Đang Livestream Thì Bị Con Cưng Hào Môn Thổ Lộ tại truyen35.shop

Nhưng chưa kịp làm gì thì từ cửa phòng đã thấy bóng dáng Nguyễn Ôn Tịch đang dựa người vào bàn sách ngủ.
Hứa Tề Tư khẽ chớp mắt, thu hồi ý định gõ cửa của mình, nhẹ chân nhẹ tay vào phòng.
Nguyễn Ôn Tịch đã thay quần áo thoái mái mặc ở nhà, lúc này hình như đã ngủ quên.

Hứa Tề Tư nhẹ nhàng đặt cái khay lên bàn, cậu không muốn gây tiến động lớn sợ đánh thức Nguyễn Ôn Tịch.
Chắc là khoảng thời gian gần đây đã quá mức mệt mỏi rồi.

Hứa Tề Tư áy náy cũng có chút đau lòng, cậu không định quấy rầy anh, đặt đồ xuống rồi xoay người cầm chăn mỏng muốn đắp cho anh.
Nhưng khi Hứa Tề Tư tới gần, Nguyễn Ôn Tịch bỗng nhiên tỉnh lại, tư thế cảnh giác đề phòng ngồi dậy, ánh mắt vô tình lạnh lẽo mà Hứa Tề Tư chưa từng thấy trước đây.
Nhưng không bao lâu liền hoàn toàn thay đổi, thì thấy Hứa Tề Tư đã bị dọa.
"Tiểu Thất?"
Nguyễn Ôn Tịch ngừng một chút, thấy tấm chăn mỏng trên tay Hứa Tề Tư mới biết chuyện gì đã xảy ra.
Anh vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi tiểu Thất, lúc anh vừa tỉnh ngủ tính tình không tốt, mới vừa rồi có phải đã dọa em rồi không?"
Hứa Tề Tư mới phản ứng lại, thoáng thở phào nhẹ nhõm, gật đầu đáp:.

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
"Vừa mới nãy anh Ôn Tịch thật hung dữ."
Cậu vẫn còn giữ trạng thái nhẹ chân nhẹ tay như vừa nãy, giọng cũng nhỏ nhẹ hơn bình thường, nghe như là đang bị ủy khuất, uất ức.
Nguyễn Ôn Tịch lại càng rối rắm, anh lại xin lỗi: "Thực xin lỗi, bình thường anh ngủ khá nông, không ngờ hôm nay lại vô thức ngủ quên mất."
Hứa Tề Tư lắc đầu: "Không sao cả.

Trong khoảng thời gian này anh Ôn Tịch đã vất vả nhiều rồi.

Rõ ràng là chuyện của mình nhưng em lại không giúp đỡ được gì."
Nguyễn Ôn Tịch mỉm cười: "Chỉ cần em có thể vui vẻ sống tốt, cho dù là đối với anh hay người nhà của em thì như vậy đã đủ rồi."
Cảm giác được sự quan tâm chân thành của Nguyễn Ôn Tịch, Hứa Tề Tư không nhịn được khẽ cong khóe môi, ngượng ngùng nói cảm ơn.
Nguyễn Ôn Tịch đứng dậy, xoa đầu cậu nói: "Đúng rồi, vừa nãy Lâm Khả Thiến có gửi tin nhắn nói muốn mời chúng ta đến thành phố B chơi, em thấy sao?"
Hứa Tề Tư chớp chớp mắt: "Chị ấy.....mời em sao?"
Nguyễn Ôn Tịch gật đầu: "Ừ, Khả Thiến còn chỉ đích danh anh nhất định phải dỗ em đi cùng mới thôi."
Hứa Tề Tư cảm thấy có chút kỳ quái, không nghĩ ra nên hỏi: "Tại, tại sao lại là dỗ?"
Nguyễn Ôn Tịch chỉ mỉm cười, không trả lời vấn đề này, anh nói tiếp: "Lâm Khả Thiến chỉ dẫn theo Mạc Nghiêm Tường, sẽ không có người lạ.

Biệt thự bên đó còn có suối nước nóng, buổi tối có thể thả lỏng ngâm mình ngắm trăng.

Tiểu Thất có muốn đi không?"

Hứa Tề Tư nghe vậy có chút động lòng.
Trước kia nhà cậu cũng từng đi suối nước nóng, Hứa Tề Tư rất thích cảm giác ngâm mình thoải mái và dễ chịu đó.
Nguyễn Ôn Tịch biết trong lòng cậu đã có chút rung chuyển, tiếp tục thuyết phục: "Hơn nữa nói là mời nhưng vợ chồng son bọn họ chắc chắn sẽ tự mình một thế giới, coi như chỉ có hai chúng đi chơi thôi."
Nghe đến đây, Hứa Tề Tư cuối cùng không nhịn được đồng ý với anh:
"Em muốn đi."
Nguyễn Ôn Tịch vui vẻ đáp: "Được, anh nhắn cho Lâm Khả Thiến liền, chúng ta sẽ quyết định thời gian sau."
Nói rồi Nguyễn Ôn Tịch đi tới bàn, mở laptop lên trực tiếp nhắn cho Lâm Khả Thiến.
Lâm Khả Thiến phản hồi lại rất nhanh, bốn người thông qua đoạn tin nhắn mà thảo luận thời gian, cuối cùng quyết định chủ nhật này khởi hành.
Sản nghiệp nhà họ Mạc ở thành phố B khá lớn, cho nên Lâm Khả Thiến tích cực đề nghị giao chuyện ăn ở cho bọn họ phụ trách, hai người chỉ cần mang hành lý cá nhân tới chơi là được.
Cô còn tận tâm suy xét đến chuyện livestream của Hứa Tề Tư, đặc biệt xếp một phòng riêng và đặt sẵn các thiết bị cần thiết cho buổi livestream của cậu.
Tuy sẽ có cảm giác xa lạ, nhưng cũng đỡ hơn là mang đồ đạc lỉnh kỉnh theo.
Đối lại trước kia, Hứa Tề Tư sẽ cảm thấy khó xử, nhưng hiện tại tâm trạng đã thay đổi theo hướng tích cực hơn, cậu sẵn sàng thích ứng với các loại sinh hoạt khác nhau.
Bốn người phân chia các hạng mục cần làm, rồi mỗi người ở nhà ngây người mấy ngày chờ tới ngày hẹn nhau xuất phát.
Đến ngày hẹn, Mạc Nghiêm Tường và Lâm Khả Thiến lái xe tới đón, chờ Hứa Tề Tư và Nguyễn Ôn Tịch lên xe liền xuất phát.
Mạc Nghiêm Tường lái xe, Lâm Khả Thiến ngồi ở ghế phụ, Hứa Tề Tư và Nguyễn Ôn Tịch cùng nhau ngồi ở ghế sau.
Đây là lần đầu tiên Hứa Tề Tư ra ngoài chơi cùng người khác, sau khi lên xe thì có chút khẩn trương.
Lâm Khả Thiến tìm chút đề tài trò chuyện, có Nguyễn Ôn Tịch tham gia, Hứa Tề Tư thả lỏng hơn lúc ban đầu.
Trên đường, Lâm Khả Thiến bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì, quay đầu lại nói:
"A đúng rồi, vì hiện tại sắp đến Tết Âm Lịch nên người ta ra ngoài du lịch khá nhiều.

Khách sạn chỉ còn lại một phòng suite hai phòng ngủ riêng, mà một phòng ngủ trong đó đã dùng để sắp xếp thành phòng livestream....chỉ còn lại một phòng ngủ nên chắc hai người chịu khó dùng chung nhé."
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng ánh mắt nhìn Nguyễn Ôn Tịch thì là Sao? thấy em thông mình chưa?
Nguyễn Ôn Tịch khẽ nhướng đuôi mày, tạm thời ghi công cho cô.
Hứa Tề Tư không để ý đến sự giao tiếp thầm lặng của hai người, bởi vì đã từng ngủ chung giường với Nguyễn Ôn Tịch nên cậu không để ý chuyện này.
Nhưng mà đến khi tận mắt thấy phòng, cậu mới phát hiện chuyện không đơn giản như cậu nghĩ.
Nhìn phòng mà Lâm Khả Thiến xếp cho bọn họ lại là phòng cho cặp đôi..




Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đang Livestream Thì Bị Con Cưng Hào Môn Thổ Lộ, truyện Đang Livestream Thì Bị Con Cưng Hào Môn Thổ Lộ , đọc truyện Đang Livestream Thì Bị Con Cưng Hào Môn Thổ Lộ full , Đang Livestream Thì Bị Con Cưng Hào Môn Thổ Lộ full , Đang Livestream Thì Bị Con Cưng Hào Môn Thổ Lộ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top