"Thật không thể ngờ! Ông bà Lưỡng, hai người lại dám giở thủ đoạn hèn hạ này sao?"
Bạch Khởi Song không dám tin vào những lời từ chính tai mình nghe thấy, hết nhìn sang đám Cẩu Sắt lại kinh ngạc ném về phía hai người trước mặt bằng ánh mắt dò xét, chất vấn vợ chồng lão Lưỡng.
Ông ta cúi đầu, lễ phép nhận gói tiền từ tay Cẩu Sắt, khóe miệng hơi co giật.
"Tiền thì đứa nào chả thèm.
Già rồi, tiền vẫn là chân ái!"1
Dứt lời, ông ta ngửa cổ cười ha hả, sau đó lên xe đánh lái rời đi.
Bạch Khởi Song tức đến nỗi hai mắt vằn lên những tia máu hồng đỏ quạch.
Bàn tay cô nắm chặt thành quyền, trơ mắt nhìn đám người côn đồ kia đang từ từ bước tới phía mình với những bộ mặt méo mó, ngập tràn dục vọng bẩn thỉu…
"Thiếu gia đã về! Thiếu phu nhân vẫn chưa được bảo lãnh ạ?"
Vừa trông thấy Hàn Khang Dụ trở về, Dực Sinh vội vàng lên tiếng hỏi.
Anh còn nghiêng đầu ngó xung quanh, xem liệu có phải Bạch Khởi Song đang đứng ở nơi khác hay không.
"Tôi đuổi cô ấy rồi, không cần tìm đâu!"
Hàn Khang Dụ thuận tay rót cà phê nóng, chưa kịp uống lên miệng lại ném phịch vào thùng rác.
Nước cà phê màu nâu bắn tung tóe, tràn cả lên bức tường trắng sang trọng, loang lổ những vệt dài chảy dọc.
Dực Sinh biết thiếu gia của mình đang rất giận dữ nên chưa dám ho he mở lời.
Tâm trạng Hàn Khang Dụ lúc này bồn chồn như lửa đốt, đi ra đi vào liên tục, nhiều đến nỗi Dực Sinh hoa cả mắt.
Phịch…
"Ui chà, tuổi tác ngày càng cao, chưa gì đã yếu rồi!"
Cẩu Sắt vác Bạch Khởi Song trên vai, tiến vào một nhà nghỉ tồi tàn gần đó.
Bà chủ nhà nghỉ trông thấy đám du côn bặm trợn, nhấc nháo hằm hằm đi tới, tự biết thân biết phận, không dám mở mồm, ho he hỏi thêm gì.
Bạch Khởi Song nằm trên lưng hắn hết mực ngoan ngoãn, hai tay buông thõng, cơ thể mềm oặt, đôi mắt oanh liễu lim dim nhắm hờ, trông cô gần như bị rút cạn toàn bộ sức sống.
Trước sự ngoan ngoãn này, đám Cẩu Sắt hết mực hài lòng.
Hắn dùng tay miết nhẹ lên bàn chân thon thả, trắng muốt của Bạch Khởi Song, miệng vẫn phì phèo điếu thuốc đã hút tới quá nửa.
"Con hàng này ngon quá! Người nó cứ mềm nhũn, kích thích chết mẹ!"
Cẩu Sắt buông ra mấy lời tục tĩu, tiện tay chộp lấy chai rượu ngoại đặt trên quầy tiếp tân đem theo, nhanh chóng rảo bước lên phòng.
Vì đám đàn em đi theo chầu chực đông nên hắn còn hào phóng thuê hẳn hai phòng riêng.
"Tao chén em nó trước, xong việc thì đám chúng mày vào sau!"
Cẩu Sắt hất hàm ra lệnh, sau đó đóng rầm cửa lại.
Bạch Khởi Song bị hắn ném lên trên giường, mái tóc dài xõa cong che chắn trước mặt.
Toàn thân cô bất động, nếu lồng ngực không phập phồng thở thì có lẽ tưởng rằng Bạch Khởi Song đã chết.
Tiếng xả nước trong phòng tắm vang lên ồn ã.
Cẩu Sắt huýt sáo đầy sảng khoái, nghĩ đến người đẹp đang nằm chờ đợi, hai chân hắn mềm nhũn, phần giữa cứng ngắc cả lên.
Đám đàn em ngồi trong phòng liên tục nhìn đồng hồ tặc lưỡi.
Đã hơn một tiếng trôi qua, chúng cũng chơi hàng chục ván bài ăn tiền, thế mà đại ca còn chưa xong việc.
"Anh Cẩu trâu bò chết mẹ! Hứa chỉ tung hoành hai hiệp là ra, thế mà bây giờ còn chưa thấy thò mặt vào!"
"Im mồm ngay! Để anh ấy nghe được mày ăn no đòn!"
"..."
Hộc… hộc…
Cùng thời điểm…
Cẩu Sắt nằm bò trên nền đá hoa cáu bẩn, hai cánh tay bị bẻ quặt ra sau, đôi chân lông lá xồm xoàm bị trói bằng một sợi dây thừng đã cũ.
Sợi dậy này, Bạch Khởi Song may mắn tìm thấy ở một xó trong góc phòng.
Cũng may độ bền của nó khá chắc, đủ sức để giữ chân gã côn đồ biến thái này.
Cô ngồi trên giường, hai chân thon đung đưa, khuỷu tay xuất hiện vết xước chạy dài rướm máu.
Khi nãy, do động tay động chân với Cẩu Sắt, cô va phải cạnh bàn sắc lẻm.
Tuy vết thương không sâu nhưng cũng đủ khiến Bạch Khởi Song cảm thấy đau nhói.
Cô nhăn mặt, bĩu môi nhìn về phía Cẩu Sắt bằng ánh mắt vô cùng khinh bỉ.
Hắn bị đánh đến mức hai má sưng vù, khóe miệng chảy máu, một chiếc răng cửa rơi gãy đôi xuống cổ.
Bạn đang đọc bộ truyện Đánh Tráo Chú Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đánh Tráo Chú Rể, truyện Đánh Tráo Chú Rể , đọc truyện Đánh Tráo Chú Rể full , Đánh Tráo Chú Rể full , Đánh Tráo Chú Rể chương mới