"Không cần mang theo nhiều đồ.
Tôi đã chuẩn bị sẵn hết mọi thứ, em chỉ cần đem theo cơ thể này thôi!"
Hàn Khang Dụ chỉ tay vào chồng vali mà Bạch Khởi Song vừa đem xuống, nhăn mặt khó chịu nói.
Bạch Khởi Song búi cao tóc dài, mặc chiếc áo ngắn hở eo đi kèm quần jean nữ tính.
Trông cô quả thực vô cùng năng động, vẻ xinh đẹp luôn luôn được thay đổi theo từng phong cách.
"Nhưng còn quần áo nhỏ của tôi thì sao?"
"Đã mua đầy đủ." Hàn Khang Dụ tự tin vỗ ngực trả lời.
Ngược lại, Bạch Khởi Song nhìn anh tới mức sắp sửa rớt cả hai tròng mắt.
Anh đã mua cả đồ lót cho cô rồi, nhưng Hàn Khang Dụ làm sao có thể biết được kích cỡ của cô cơ chứ?
Thấy Bạch Khởi Song có vẻ chưa tin cho lắm, Hàn Khang Dụ đột ngột nắm lấy tay cô, sau đó kéo Bạch Khởi Song về phía xe riêng để còn tới kịp sân bay.
Dực Sinh đã ngồi chờ sẵn, cúi đầu chào hỏi Bạch Khởi Song.
"Dực Sinh, mở cốp xe ra."
Trong cốp, hàng loạt túi đồ to nhỏ đã được Hàn Khang Dụ xếp gọn.
Anh kéo khóa một chiếc túi da màu xanh rêu, lại còn tự khen ngợi chính mình.
"Tôi chắc chắn em sẽ rất thích.
Đừng phấn khích đến nỗi khóc lóc sướt mướt đấy nhé."
"Anh tự tin quá nhỉ?" Bạch Khởi Song bĩu môi nhìn anh.
Tầm mắt vừa di chuyển tới đồ đặt bên trong túi da, chiếc cằm tinh xảo của cô lại một lần nữa sắp sửa rớt ra bên ngoài.
Hàng loạt bộ đồ lót ren đủ màu sắc sặc sỡ được đặt ngay ngắn, đều là các nhãn hiệu nổi tiếng và đắt đỏ.
Hàn Khang Dụ khoanh tay trước ngực, đắc ý nói thêm.
"Đồ lót được chia theo màu.
Nhìn thử chúng mà xem, rất giống bảy sắc cầu vồng đúng không nào?"
"Anh… Đồ biến thái!" Bạch Khởi Song đỏ bừng mặt mũi, quay người chui tọt vào trong xe trước, để mặc Hàn Khang Dụ vẫn còn đứng ngây ngốc với đống đồ lót rực rỡ sắc màu.
Anh còn ngây thơ không hiểu vì sao Bạch Khởi Song lại giận dỗi đến như thế.
Trong suốt quá trình di chuyển tới sân bay, cô gái nhỏ này còn chẳng thèm đưa mắt liếc nhìn anh lấy một cái.
Mỗi lần Hàn Khang Dụ định mở lời bắt chuyện trước, Bạch Khởi Song lại quay ngoắt mặt đi.
Chuyến bay sẽ diễn ra trong vòng ba mươi phút nữa.
Dực Sinh tiến hành làm các thủ tục tại quầy lễ tân, còn Hàn Khang Dụ và Bạch Khởi Song ngồi ở hàng ghế chờ.
Cô có chút tò mò vì không biết Hàn Khang Dụ tới Nam Mỹ để làm gì, muốn hỏi anh nhưng suy đi tính lại lại thôi.
Hàn Khang Dụ ngồi vắt chân trên ghế, lướt nhìn những người trước mặt bằng ánh mắt vô cùng nhạt nhẽo.
Anh đã từng đặt chân tới Nam Mỹ vào năm năm về trước.
"Tôi đã từng suýt bỏ mạng tại nơi này." Hàn Khang Dụ lạnh nhạt kể.
Bạch Khởi Song trầm ngâm một chút liền đánh liều hỏi anh: "Anh đã làm gì ở đó?"
Nghe cô hỏi, Hàn Khang Dụ hơi cúi đầu, nở một nụ cười nửa miệng.
"Người con gái của tôi… Cô ấy đã từng ở Nam Mỹ!"
Tâm Bạch Khởi Song phút chốc hóa lạnh.
Cô chưa từng nghe qua về việc anh đã có bạn gái.
Có lẽ mối quan hệ của hai người họ đã chấm dứt, vậy nên thời gian qua Bạch Khởi Song mới không biết.
"Đi thôi!"
Hàn Khang Dụ ngồi dậy bước đi trước.
Bạch Khởi Song nhìn theo tấm lưng cao lớn của anh, bất giác trộm nghĩ một vài điều vụng về khó nói.
Trong đầu cô liên tục xuất hiện những hình ảnh tưởng tượng về người con gái được Hàn Khang Dụ đem lòng yêu kia.
Thì ra, người chồng lạnh lùng bất đắc dĩ này của cô cũng từng là một anh bạn trai ấm áp tới như thế.
Hàn Khang Dụ chọn khoa V.I.P, chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ, có thể dễ dàng ngắm những đám mây bồng bềnh.
Vì biết Bạch Khởi Song sợ độ cao nên anh để cô ngồi ghế ngoài, còn mình chọn phần phía trong.
Thức ăn trên máy bay rất ngon, Bạch Khởi Song no tới căng cả cơ bụng.
Cô kéo chăn mỏng, tựa lưng vào thành ghế, hai mắt nhắm hờ.
Bạn đang đọc bộ truyện Đánh Tráo Chú Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đánh Tráo Chú Rể, truyện Đánh Tráo Chú Rể , đọc truyện Đánh Tráo Chú Rể full , Đánh Tráo Chú Rể full , Đánh Tráo Chú Rể chương mới