Giang Húc ăn ké bữa cơm trưa, buổi chiều mang Hạ Tuy đến một cửa hàng chuyên chế tác lễ phục thủ công.
Bởi vì khách lui tới hơn phân nửa đều là những người có danh vọng trong giới thượng lưu, nhìn thấy Hạ Tuy và Giang Húc đến cùng nhau mọi người cũng không cố ý bàn tán gì cả, nhiều lắm chỉ là liếc nhìn Hạ Tuy thêm vài lần, dù sao đây chính là “Cổ phiếu mập mạp có tiềm lực” nổi danh trên mạng, một thời gian rất dài trước kia đều bị những người mập theo đuổi bạn gái lấy làm ví dụ thực tế, đại khái như là mập mạp thì dễ thoát ế hơn các kiểu.
Sau đó Hạ Tuy lại bảo Giang Húc dẫn hắn đến khách sạn ngày mai tổ chức tiệc tối để xem qua, xác định xem ngày mai nên chuẩn bị những gì cho thích hợp.
Có điều giống như Giang Húc đã nói, buổi chiều Giang Húc và Hạ Tuy mới đi qua phòng làm việc và khách sạn một chuyến, chạng vạng trên mạng đã có tin tức hai người “Gương vỡ lại lành”, “Hào môn giả ly hôn” các kiểu.
Giang Húc đã tập thành thói quen, hoặc có lẽ bởi vì bề ngoài của cô ấy tương đối hơn người, hơn nữa là phụ nữ tuổi còn trẻ mà đã làm chủ cả một tập đoàn Húc Dương, cư dân mạng sẽ rất thích được nhìn thấy scandal hoặc tin đồn gì đó về cô ấy, có điều giới hạn của Giang Húc chính là không cho phép đưa tin đồn của cô và nghệ sĩ của công ty, nhưng tin tức khác nếu thấy thích hợp thì có thể nương tay một chút.
Hạ Tuy hoàn toàn không biết những điều này, sau khi trở về đã vào phòng làm việc để điêu khắc ngọc âm.
Buổi tối hơn bảy giờ, Lý Vĩnh giao hàng xong lái xe ba bánh trở về kho hàng, bên trong có một nhân viên điều phối đơn hàng, nhân viên điều phối vừa gõ bàn phím vừa tán gẫu với Lý Vĩnh, “Hôm nay giao hành nhanh thật.”
Gương mặt ngăm đen của Lý Vĩnh nở một nụ cười chất phác, "Chủ yếu bởi vì khách hàng hôm nay đều nhận điện thoại rất nhanh, không làm chậm trễ thời gian.”
"Vậy thì tốt quá, à đúng rồi, anh chịu trách nhiệm khu này, vừa hay có hai đơn hàng ở gần chỗ anh ở, một lát nữa thuận đường đưa qua luôn nha?"
Lý Vĩnh nghĩ thời gian còn sớm, sảng khoái gật đầu nhận đơn hàng.
Hai bưu kiện đều rất nhẹ, một cái cỡ bàn tay, chắc là đồ trang sức gì đó.
Một cái thì lớn hơn một chút, chắc lớn khoảng bằng bàn phím máy vi tính, cũng rất nhẹ không biết bên trong có cái gì.
Trên gói hàng ghi chữ hàng dễ vỡ, Lý Vĩnh đọc xong tiện tay bỏ gói hàng nhỏ hơn vào túi quần, cẩn thận ôm gói hàng lớn quay về xe ba bánh, cố ý đặt ở dưới chân của mình, đề phòng mình không chú ý xóc nảy bị đụng trúng.
"A lô ông xã à, khi nào anh về ăn cơm?"
Lý Vĩnh nhận điện thoại của bà xã, nghe thấy bên kia đầu dây con trai đang học nói bi bô phát âm “Ông xã” theo mẹ, trong lòng ngọt ngào như mật, “Đang trên đường về rồi, lát nữa anh còn đi đưa hai đơn hàng, có điều ở gần nhà chúng ta.
Bà xã, em và con có muốn ăn gì không? Lát nữa anh mua mang về.”
Nghe được bên kia nói muốn mua hai cân hoa quả, Lý Vĩnh trả lời rồi cúp điện thoại, bắt đầu điều khiển xe đạp điện nhanh hơn.
Tiện đường giao xong hai đơn hàng, Lý Vĩnh vô cùng vui vẻ mua hoa quả về nhà, bà xã của hắn Từ Phượng ôm con trai ra mở cửa, đứa con trai hơn hai tuổi cười khanh khách muốn nhào vào lòng bố.
Nhưng khi Lý Vĩnh vươn tay muốn ôm con thì đứa trẻ lại hít hít cái mũi rồi bẹp miệng khóc lên, Từ Phượng vội bế con trở lại, khóe mắt liếc qua thấy một vệt đỏ, hoảng sợ hỏi, “Anh Vĩnh, anh bị thương rồi? Sao trên tay giống như có máu vậy?”
Lý Vĩnh sửng sốt, lật hai tay nhìn nhìn, bản thân cũng thấy bồn chồn, “Không có, không biết ở đâu bị dính vào nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo Trưởng Tiên Sinh, truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh , đọc truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh full , Đạo Trưởng Tiên Sinh full , Đạo Trưởng Tiên Sinh chương mới