Hạ Tuy ở hậu đài tìm một gian phòng đơn, bảo Giang Húc mang vào một bàn lớn đầy thức ăn, “Lát nữa đóng cửa bên này lại, chỗ này không thích hợp để người sống ra vào.”
Hạ Tuy dùng bùa âm làm phép thức ăn, vốn dĩ một bàn thức ăn nóng hôi hổi nháy mắt không còn hơi ấm, đến mùi vị cũng không ngửi ra được, thật sự giống như cả một phòng đầy thức ăn đều chỉ là đạo cụ bằng nhựa.
Giang Húc gật đầu, nắm chặt bàn tay nhỏ bé, có cảm giác muốn ôm lấy cánh tay chà xát cho bớt lạnh, “Được, vậy cửa và hành lang có thể cho người canh gác không?”
Tưởng tượng trong phòng toàn là quỷ đến ăn thức ăn, Giang Húc không sợ đám đông cũng cảm thấy hình ảnh đó rất dọa người.
Hạ Tuy bày một Tụ âm trận nhỏ ở góc tường phía đông nam, nghĩ nghĩ, gật đầu, "Tôi sẽ cho bọn họ hai lá bùa, nhớ phải mặc quần áo dày một chút."
Một phòng toàn là quỷ, quỷ khí dày đặc, thật không phải gạt người.
Giang Húc trong lòng đã chọn ra bốn người bảo vệ can đảm cẩn thận dương khí nặng, nghe Hạ Tuy nói như vậy, bản thân cũng có xúc động muốn quay về mặc thêm áo bông.
Chờ sau khi cùng Hạ Tuy sắp xếp phòng chiêu đãi “Khách”, lần nữa đi ra ngoài, Giang Húc hoảng sợ, bởi vì cô nhìn thấy vậy mà có quỷ bay từ đại sảnh tiếng vào, “Bọn họ, bọn họ sớm như vậy đã tới rồi?”
Giọng nói của Giang Húc có chút nhẹ nhàng, Hạ Tuy nghe thì biết cô nàng chỉ đang sợ quỷ mà thôi, nhưng nếu người khác nghe đươc, thì chính là đại ma nữ đột nhiên dịu dàng hẳn ra.
Trợ lý cũng giật mình "Bọn họ" là ai? Sợ tới mức dưới chân cũng bước hụt.
Hạ Tuy buồn cười nhìn Giang Húc dựa sát vào người hắn, cũng không đẩy cô nàng ra, "Trận đã thành, những thứ đó đều ở trong khách sạn này, tôi giúp cô thanh lý sạch sẽ, lại mang đến một ít đồ trừ tà, sau này khách hàng có đến khách sạn này, sẽ cảm thấy cả người thoải mái, ngủ một giấc tinh thần sung túc."
Âm khí hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ trộn lẫn một ít trong không khí mà mọi người hô hấp hằng ngày, cái gọi là âm tà nhập thể, cũng chính là hàn khí nhập thể, sẽ tiêu hao dương khí và sinh khí trong cơ thể.
Nêu hai loại khí âm dương trong cơ thể bị xáo trộn, sẽ khiến thể chất con người bị suy yếu, dễ sinh bệnh.
Nếu được sinh hoạt trong bầu không khí sạch sẽ, vậy thì hai khí âm dương trong cơ thể cũng được điều hòa, vì thể đương nhiên thân thể sẽ thư thái dễ chịu, tinh thần cũng càng được thoải mái hơn.
Giang Húc không nghĩ tới còn có chỗ tốt như vậy, ngẫm nghĩ, có chút thuận thế bò lên, "Vậy tôi có thể mời anh thỉnh thoảng đến chỗ tôi ở làm khách không?"
Cái gì mà làm khách, chính là hy vọng Hạ Tuy có thể giúp cô trừ tà.
Hạ Tuy nhịn không được cười ra tiếng, đột nhiên lại nảy sinh ý định muốn trêu chọc cô nàng.
Đương nhiên, ý định này rất nhanh bị đè xuống, Giang Húc đã sợ lắm rồi, nếu mà còn trêu chọc cô ấy, sợ rằng sẽ trở mặt với hắn luôn, Hạ Tuy có vẻ rất lạnh nhạt ở phương diện tình cảm, nhưng lại không muốn làm hỏng tình bạn hữu này.
"Vậy khi nào cô rảnh sắp xếp được thì gọi cho tôi, nếu không có việc bận tôi sẽ qua đó."
Giang Húc rõ ràng thở phào một hơi, nhìn thấy có quỷ bay từ bên cạnh mình vào gian phòng để thức ăn, Giang Húc hít sâu một hơi, kéo tay của Hạ Tuy để bản thân tỉnh táo lại.
Bình thường một mình cô nhìn thấy tuy rằng cũng sợ tới mức lông tóc muốn dựng thẳng lên, nhưng trên mặt vẫn kiềm chế rất tốt, nhưng hôm nay có thể bởi vì có Hạ Tuy bên cạnh, Giang Húc phát hiện bản thân lại càng sợ quỷ hơn.
Đây có thể chính là trẻ con té ngã trước mặt mẹ sẽ càng đau trong lời đồn đúng không?
Nghĩ đến đây Giang Húc đột nhiên phát hiện mình lại xem Hạ Tuy thành “Mẹ”, trên mặt nhất thời lộ ra nụ cười, cảm xúc căng thẳng cũng được thả lỏng, cố gắng để bản thân không tưởng tượng đến một phòng toàn là quỷ kia nữa.
Giang Húc đến chỗ nào cũng lôi kéo Hạ Tuy đi cùng, hỏi ý kiến về tiệc tối nay nên bố trí những người canh gác ở đâu, sau đó lại dặn dò mọi người lát nữa chú ý dưới lầu, đừng để những tay săn tin không có lương tâm trà trộn vào, “Lúc tiệc tối bắt đầu anh đi theo tôi nhé, cũng không cần nói gì đâu, tôi dẫn anh đi vài vòng, đến sau khi anh xử lí xong đám tiểu quỷ là có thể tạm thời ra phía sau nghỉ ngơi.”
Giang Húc cũng không bắt buộc Hạ Tuy nhất định phải đi theo mình mọi lúc, dù sao những chuyện làm ăn nơi thương trường, Hạ Tuy chắc chắn không có hứng thú.
Hạ Tuy sao cũng được, tóm lại chờ lát nữa, tiểu quỷ trong đại sảnh tổ chức tiệc hẳn cũng đã bị thanh lý sạch sẽ.
Tuy nói tiệc tối lần này chỉ có nhân viên của Húc Dương, nhưng cũng không có khả năng chỉ có bao nhiêu đó người, có thể mời những đạo diễn nổi tiếng, nhà đầu tư, biên kịch và một ít tiểu thư công tử trong giới hào môn ở Hải thành, tóm lại đều là những người có thể tạo ra tài nguyên cả.
Có người là muốn đến tìm xem có hạng mục nào để đầu tư hay không, có người chỉ đến tìm người đẹp, cũng có đạo diễn muốn thu hút nhà đầu tư, biên kịch muốn tìm Bá Nhạc*.(*tìm Bá Nhạc là tìm người tri âm, người hiểu mình)
Trong vòng tròn danh lợi, không thể thiếu những thứ đó, Giang Húc chỉ là cung cấp một cơ hội mà thôi.
Gần đến giờ, nghệ sĩ của Húc Dương từ ngoài cửa lớn khách sạn tiến vào sôi nổi như đi thảm đỏ, người đẹp, xe sang đủ các thứ, Hạ Tuy bị Giang Húc kéo đến đứng ở một ban công nhỏ bí mật trên lầu, “Nhìn thấy không, tiểu hoa đán kia đó, phía sau lưng có cõng ba tiểu quỷ, lần trước ở chỗ sảnh chờ thang máy của tổng công ty tôi đột nhiên gặp được, ba tiểu quỷ kia ngước nhìn tôi, làm tôi sợ đến mức công văn cầm trên tay cũng rơi xuống đất, anh không biết đâu, lúc đó mọi người đều im lặng nhìn tôi chằm chằm, thật là xấu hổ muốn chết.”
Nhìn từ đằng xa, Giang Húc giống như mang theo hoàng hậu của mình đang chỉ tay về phía giang sơn mình chiếm được, trên thực tế là đang nhỏ giọng oán giận kể lể với Hạ Tuy.
Giang Húc ở trước mặt Hạ Tuy luôn là như thế, cũng không cảm thấy có cái gì kỳ quái, mà còn rất thích một Giang Húc như vậy.
"Không có việc gì, có rảnh tôi sẽ tới công ty của cô một chuyến, giúp cô làm một trận pháp nhỏ trước cửa công ty, như vậy lúc cô ở công ty cũng sẽ không đột nhiên bắt gặp những thứ này."
Hạ Tuy nhẹ giọng an ủi, Giang Húc quả nhiên vui mừng cười liếc nhìn Hạ Tuy, tự nhiên lại có cảm giác được cưng chiều.
Có điều nhìn thấy Hạ Tuy vẫn cười nhàn nhạt khách sáo như trước, Giang Húc hiểu ra bản thân mình chỉ đang bị ảo giác mà thôi.
Giật giật gót chân, Giang Húc đảo mắt tiếp tục nhìn xuống, đột nhiên "Ai?" một tiếng, "Người đó là cây rụng tiền số ba ở công ty chúng tôi, đi bên cạnh hẳn là bạn trai của cô ấy, làm sao mà… đó là cả gia đình của hắn hay sao?”
Giang Húc nghĩ nghĩ, nghĩ ra một hình dung chuẩn xác nhất.
Hạ Tuy còn đang cảm thấy buồn cười vì Giang Húc có thể đặt biệt danh cho nghệ sĩ của công ty mình kiểu đó, cái gì mà “cây rụng tiền số hai số ba” gì nữa, nghe vậy thuận thèo tầm mắt của Giang Húc nhìn thấy, nhất thời nhíu mày lại.
"Trên tay người này có mạng người."
Giang Húc chỉ có thể nhìn thấy quỷ, còn Hạ Tuy lại có thể nhìn thấy trên cơ thể người đàn ông kia mang theo sát khí màu đỏ nhạt, đây chính là biểu hiện có dính tới mạng người.
Sát khí cũng đã thành màu đỏ nhạt, có thể thấy không chỉ là một mạng người.
Giang Húc cau mày lại, chần chờ nhìn Hạ Tuy, lấy điện thoại từ trong túi ra, “Báo cảnh sát không?”
Tuy rằng ảnh hưởng không tốt, nhưng nếu để người như vậy ở lại tham dự tiệc tối, sau này nếu mà có xảy ra chuyện gì cũng sẽ là vết đen của Húc Dương bọn họ.
Bây giờ chủ động liên hệ với cảnh sát, nói trước với cảnh sát, cũng sẽ không ảnh hưởng đến bữa tiệc, hơn nữa cũng có thể nâng cao uy tín của Giải trí Húc Dương.
Hạ Tuy sờ soạng một chút mới nhớ bởi vì mặc lễ phục tương đối bó sát, cho nên không thể mang theo đồ vật lớn như điện thoại di động, vốn dĩ Hạ Tuy muốn mang theo cái ba lô của hắn, kết quả bị Chu Khải phát điên kêu lên “Không có gu ăn mặc” các kiểu.
Lúc ấy Giang Húc cũng đang cười, Hạ Tuy bị cười đến có chút ngượng ngùng, nên chỉ mang theo một ít bùa ngọc, bùa tam giác, bùa bát quái các thứ, mấy thứ đó bỏ trong túi quần sẽ nhìn không ra.
Hơn nữa để mọi người không nhìn ra trong túi để nhiều đồ linh tinh như vậy, Hạ Tuy thường cố bỏ tay vào túi, bên ngoài nhìn vào lại càng đẹp trai hơn.
"Đừng, để tôi gọi cho đội trưởng Dương trước, để xem tình hình của người này là như thế nào."
Tầm mắt của Hạ Tuy cuối cùng cũng rơi xuống di động của Giang Húc.
Giang Húc trực tiếp đưa di động cho Hạ Tuy, Hạ Tuy trí nhớ rất tốt, hơn nữa cũng không giống người thường phụ thuộc vào chiếc điện thoại nhỏ bé lưu giữ tất cả số điện thoại, nên không thể xảy ra tình huống không nhớ được số của đội trưởng Dương.
"Người kia là một ảnh đế nổi tiếng, nói thật, bị cây rụng tiền số ba mê hoặc đồng ý công khai chuyện tình cảm, Húc Dương của chúng tôi cũng kiếm được không ít lưu lượng."
Có điều không phải là người của công ty mình, người ta có phòng làm việc riêng, cho nên đây cũng là lần đầu tiên Giang Húc nhìn thấy sau lưng người này cõng theo cả một gia đình như vậy.
Vừa nhìn vừa đếm, ba đứa trẻ, một người phụ nữ, bốn người già, ái chà, còn thiếu ảnh đế nữa thôi, cũng không biết ảnh đế làm thế nào mà có thể vui vẻ ôm bạn gái nhỏ chung sống qua ngày nữa.
Bên kia Hạ Tuy đã gọi điện thoại cho đọi trưởng Dương, việc này cũng không thuộc phạm trù Hạ Tuy nên quan tâm, cho nên chỉ đưa tin tức cho đội trưởng Dương, đội trưởng Dương hỏi rõ tên tuổi đối phương sau đó chuẩn bị tìm người âm thầm điều tra trước một chút, “Như vậy đi, tiếp theo nếu có gì cần giúp đỡ có thể tìm tôi, chết tổng cộng tám người, đều đi theo bên cạnh đối phương, nếu như không có manh mối, có thể trực tiếp hỏi bọn họ.”
Hạ Tuy cúp điện thoại, Giang Húc cất kỹ, đưa tay kéo chặt cánh tay của hắn, còn nghiên đầu qua giống như trêu ghẹo, "Anh nói coi tôi đột nhiên giống như chim nhỏ nép vào người anh như vậy mà đi ra ngoài, có thể hù chết đám đối thủ cạnh tranh của tôi hay không?"
Nói xong tự mình cười đến sặc sụa, bộ dáng này lại khiến Hạ Tuy đột nhiên nghĩ đến một từ: hoa hòe lộng lẫy.
Hoặc là hoa chi loạn chiến?
Hạ Tuy vội ho một tiếng, quay đầu nhìn về phía trước, Giang Húc cảm thấy mình chơi đủ rồi tự điều chỉnh cảm xúc, "Vậy những việc tiếp theo kính nhờ A Tuy, nhất định trước lúc tôi bị dọa đến mềm chân anh phải chống đỡ cho tôi."
Giang Húc kéo Hạ Tuy rời rời khỏi ban công nhỏ, vào đại sảnh, đối mặt với khách khứa, hoặc là gật đầu cười nhạt hoặc là hơi hất cằm xua xua tay, dáng vẻ khẽ nâng cằm ưỡn ngực hóp bụng đi lại thong dong, một chút cũng không nhìn ra vẻ tùy ý khi còn trước mặt Hạ Tuy nữa, giơ tay nhấc chân mỉm cười gật đầu đều lộ ra vẻ tao nhã tự tin.
Nói thực ra, Giang Húc đột nhiên thân mật kéo tay chồng trước của cô xuất hiện ở buổi tiệc, đó gần như là một quả bom chấn động rộng, nhưng những lão cáo già hiểu rõ Giang Húc thì lại nghi ngờ đây có phải là chiêu trò gì nữa không, đến lúc thấy Hạ Phong xuất hiện, mà ba người còn tán gẫu rất vui vẻ, lúc này mọi người ai cũng xì xào bàn tán.
Lại nói tháng bảy là lúc quan hệ thông gia giữa hai nhà Giang – Hạ rạn nứt, nữ ma đầu Giang Húc này còn nhân cơ hội cắn một ngụm, đoạt lấy hai hạng mục đầu tư lớn của hai nhà Giang – Hạ.
Vốn tưởng rằng từ nay về sau hai nhà sẽ xem nhau như người dưng thậm chí là kẻ thù, kết quả bây giờ mới cuối tháng tám, lại có thể trò chuyện với nhau vui vẻ như vậy?
Chẳng lẽ lúc trước đều là diễn kịch? Lại nói tiếp, Hạ gia cũng kiếm được không ít lợi ích khi Giang Húc công kích Điện ảnh Đông Phương của Chân gia...
Càng nghĩ càng cảm thấy có thể là chuyện như vậy, vốn dĩ còn có một vài người muốn tiếp xúc với Hạ gia để liên thủ tấn công Giang Húc, lúc này trong lòng đã vô cùng hoảng hốt.
Hạ Tuy thật sự không biết những người trong thương trường còn có bao nhiêu chuyện quanh quẩn trong đầu như vậy, gặp lại Hạ Phong, Hạ Tuy có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng chỉ một chút thôi.
Giang Húc ngược lại rất thẳng thắn, ngoài cười nhưng trong không cười nói một câu "Rồng đến nhà tôm", "Hạ tổng sao lại có thời gian đến tham gia buổi tiệc nội bộ nhỏ của chúng tôi, không thể từ xa tiếp đón, thất lễ rồi."
Đương nhiên Giang Húc có gởi thiệp mời, có điều cũng chỉ là hình thức thôi, lúc này thấy Hạ Phong đến thật, trong lòng còn có chút không vui.
Giang Húc đương nhiên không biết chuyện Hạ Tuy đến viện dưỡng lão, trong lòng cô ấy, Hạ Phong và những người khác của Hạ gia là cùng một hạng người, đối xử với Hạ Tuy một chút cũng không thân thiện.
Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo Trưởng Tiên Sinh, truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh , đọc truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh full , Đạo Trưởng Tiên Sinh full , Đạo Trưởng Tiên Sinh chương mới