Bởi vì đã tính toán sẵn, Đổng Hàng nhận thấy tất cả đều nắm trong lòng bàn tay, thả lỏng không ít, nhân lúc giao tiếp mà cẩn thận quan sát bốn người bọn Hạ Tuy.
Tiểu Uông là cao thủ ẩn nấp ngụy trang, lúc Đổng Hàng còn chưa kịp tiếp xúc với bọn người đội trưởng Dương thì Tiểu Uông đã bắt đầu viết sẵn kịch bản cho bọn họ, chỉ nói Hạ Tuy là cậu hai nhà bọn họ, lần này đến đây là chuẩn bị đi tắt qua con đường nhỏ theo hướng Đông nam đến Thâm Thành tìm cậu cả.
Giang Húc là tổng giám đốc công ty con, cũng là vợ sắp cưới của cậu hai, còn hai người bọn họ, đội trưởng Dương mặc dù là cảnh sát hình sự, nhưng khí chất lại giống như mấy ông già khó ưa, Tiểu Uông liền nói ông là tài xế, còn Tiểu Uông là vệ sĩ.
Đương nhiên, xét thấy Tiểu Uông chỉ có thân hình to như ngọn núi, chứ thoạt nhìn lại giống một kẻ khờ khạo, cho nên từ ngôn hành cử chỉ của Tiểu Uông biểu hiện ra nói bản thân mình là vệ sĩ kỳ thật cũng không có bao nhiêu bản lãnh mà lại càng giống một tên tùy tùng hơn.
Muốn gạt một người, nhiều lúc có thể dựa vào lời nói, thậm chí dùng lời nói lừa gạt, dùng những chi tiết nhỏ tiết lộ một chút manh mối, để tự đối phương quan sát phân tích, để đối phương tự mình kết luận thì mới càng tin tưởng được.
Bọn người Hạ Tuy nghe những lời Tiểu Uông nói với Đổng Hàng, cũng tự nhiên mà nhập vai diễn của từng người, ngược lại như vậy càng khiến cho Đổng Hàng tự cho rằng bản thân đã âm thầm thăm dò được thân phận và năng lực của từng người bọn họ.
Lúc cơm chiều Đổng Hàng ân cần chuẩn bị bữa ăn nóng hổi cho mọi người, tận thế xảy ra không bao lâu thì đã ngừng cấp điện, nước cũng như vậy, nhưng trong trạm xăng dầu có bể chứa nước.
Hơn nữa bởi vì có ký túc xá cho công nhân viên, rau dưa trong nhà bếp đa phần bị hỏng cả rồi, chỉ còn lại khoai tây khoai sọ các thứ, tay nghề nấu ăn của Đổng Hàng không tệ, nhưng mang đồ ăn lên bàn rồi bốn người Hạ Tuy đều không động đến.
Đổng Hàng nhìn ra đây là không tin tưởng hắn, vội vàng cười mỗi đĩa thức ăn đều ăn một chút, cơm cũng bới non nửa bát, "Mọi người yên tâm, thật sự không bỏ cái gì vào đâu, dù sao chúng ta đều là con người, bây giờ tận thế buông xuống, xác sống hoành hành, ai biết được trên thế giới này còn bao nhiêu con người còn sống sót chứ.
"
Nói xong thở dài.
Lời than thở của Đổng Hàng nghe ra cũng rất chân thật, chỉ có điều nỗi sầu lo của hắn chính là không còn con người thì lấy đâu ra linh hồn cho hắn cắn nuốt, dù sao nếu con người còn nhiều, thì khả năng hắn gặp được con người để bổ sung năng lượng cho không gian càng lớn.
Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo Trưởng Tiên Sinh, truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh , đọc truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh full , Đạo Trưởng Tiên Sinh full , Đạo Trưởng Tiên Sinh chương mới