Quyển 1 - Chương 12: Lấy Một Giới Luyện Đan, Cửu Phượng Đốt Tâm Hỏa !
Đại quảng trường diễn ra rất rộng lớn nhưng dường như đều bị vô số tu sĩ cùng các loại Luyện Dược Sư lấp kín chỗ.
Riêng các đại gia tộc hoặc thế lực lớn đều không ngần ngại bỏ ra lượng lớn tài sản thuê toàn bộ chỗ tốt nhất, đối với các Phó Tướng của Lục Đại Quân Đoàn thì không cần phiền phức như vậy, bọn họ là khách mời đặc biệt.
Cho nên Hình Mi Đô Đốc Đại Tướng chỗ quan khán thuộc về vị trí của Ban Chấp Hành trong công hội, cho thấy tấm thiện ý của Luyện Dược Sư Công Hội đối với nhân vật cỡ công thần Nhân tộc.
Sau khi Tổng Quản tuyên bố.
“Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh !”
Không đợi quá ba thời gian hô hấp, toàn trường vì vậy kinh hãi bao quát một mực điềm tĩnh trên đại tọa Hình Mi Đô Đốc, nàng nhướn mày: “Nghe nói đỉnh này là của Hoa Ảnh Tông Sư, thứ lỗi cho bổn tướng nói thẳng, công hội hiện tại đang được Hoa Ảnh Tông Sư chủ trì sao ?”
Ngồi song song bên cạnh nàng, chính là Hội Phó trong công hội, tên là Lã Kinh mỉm cười: “Đại Tướng lời này không cần thiết, Tông Sư từ xưa đến nay ưa thích tu Đạo đam mê Luyện Đan, thông thường lão nhân gia người đều ẩn cư ít ai gặp được nhưng một mực xem như tọa trấn trong công hội đi.”
Hình Mi Đô Đốc lộ ra căng thẳng: “Tông Sư chẳng lẽ đang ở Tổng Bộ ?”
Hội Phó Lã Khinh lắc đầu điềm tĩnh: “Ngài hỏi câu này thứ lỗi ta cũng không rõ ràng, Tông Sư vốn như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, hành tung của lão nhân gia người khó ai biết được. Có lẽ chỉ có Hội Trưởng mới tường tận a !”
Hình Mi Đô Đốc gật đầu, mỉm cười: “Làm phiền ngài Hội Phó rồi, là bổn tướng tò mò a !”
Hội Phó cũng khách khí xã giao lại, trên lầu cao các vị đại lão vì đó thở dài một hơi, bởi ở đây chính là nơi tập quyền lớn nhất trong đại hội.
Hội Phó hay Hình Mi Đô Đốc một lời cũng đủ tác động rất lớn đến kết cuộc phía dưới !
Một Đại Tướng, là cánh tay đắc lực của Nhân Hoàng. Nàng tới giống như đang đại diện cho bộ mặt của Nhân Hoàng đồng dạng, mà Hội Phó Lã Khinh thì đại diện cho Luyện Dược Sư Công Hội cho nên bầu không khí rất khẩn trương, chí ít các vị đại lão luôn ở trạng thái như vậy.
Các vị đại lão này có tới mười vị, ngồi ở vị trí thấp hơn Hình Mi Đô Đốc cùng Lã Khinh Hội Phó. Nhưng bọn họ mới là người chấm điểm, quan sát và đưa ra kết quả cho 3001 thí sinh Học Sự bên dưới.
Nếu như Trương Cửu ở đây, hẳn là sẽ mập mờ nhận ra được sư phụ của Lữ quản gia, Tinh Thần Đại Sư cũng đang ngồi ở đây.
Mười vị này, được gọi là Hội Đồng của đại hội năm nay. Bởi 411 năm trước xảy ra [Vạn Khí Xung Thiên] cho nên vạn đạo quy tắc cùng hiện thế gian, nên mười vị trong Hội Đồng này khí tức khác biệt.
Chỉ có vài vị là tu Nho, theo Đạo giáo. Còn lại cũng đi theo các loại quy tắc khác tu luyện, bởi thời đại Nho Đạo đã qua nên không ai bài trừ chuyện này, sở dĩ các thế lực dị tu vẫn còn gặp phản đối là vì dị tu quá hung hăng khi xuất hiện.
Suốt 411 năm đấu tranh giành lãnh địa, nợ máu chưa tính hết, hận càng thêm hận chồng chất khoảng thời gian đó cho tới bây giờ. Dù bỏ qua chuyện tu luyện ngoại đạo, thì các phái dị tu vẫn không thể được công nhận !
Ngồi tại bàn Hội Đồng.
Một vị lão Đại Sư mỉm cười: “Tinh Thần Đại Sư, nghe nói đệ tử đắc ý của ngươi cũng đến dự, cũng đừng tác động a !”
Lời này của hắn đánh vỡ bầu không khí, mấy vị Đại Sư khác cũng lên tiếng theo: “Dự lão đầu thật ác miệng, Tinh Thần Đại Sư thế nhưng tuổi còn trẻ nhưng bồi ra được thiên tài như vậy ta cũng lấy ghen tị, nếu hắn thật đi sâu được cũng không có gì ngạc nhiên a.”
“Các ngươi đây là đang khi dễ người hiền lành, nói cho mà biết Tinh Thần không phải kẻ hiền lành a. Cẩn thận hắn ghim các ngươi, ha hả !”
Ngồi ngoài cùng bên trái, trẻ tuổi nhất trong đám lão giả này của Hội Đồng, là Tinh Thần Đại Sư. Với tuổi tác của hắn ở Trúc Cơ đã tương đối trẻ, bộ dáng trung niên khuôn mặt nghiêm nghị đứng đắn, có một loại vững chắc đáng tin cậy.
Tinh Thần Đại Sư chỉ nhắm mắt, không thèm đáp lại, để cho đám lão giả mất đi hứng thú. Đem câu chuyện bàn đến thứ khác, mặt khác ở dưới khán đài cũng đang xôn xao về Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh, bởi chuyện Hoa Ảnh Tông Sư m·ất t·ích mấy trăm năm đã dường như là chuyện hiển nhiên bị truyền đi khắp Nhân Thổ.
Nay thấy đỉnh, như thấy người !
Thậm chí có người không thể bình tĩnh được, điên cuồng la lên: “Lão thiên a, không thể nào, cả nhà ta từ lớn đến bé đều được tổ sư gia ta kể lại rằng Hoa Ảnh Tông Sư đã m·ất t·ích a !”
Một người khác thì ở trạng thái cuồng hỉ phản bác: “Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh là vật bất ly thân của Hoa Ảnh Tông Sư, cho nên nếu đỉnh ở đây hẳn là chỉ có hai nguyên nhân. Hoặc là Hoa Ảnh Tông Sư cũng ở đây, hoặc là ngài cho mượn để cử hành đại hội.”
Ngay tại đám đông xôn xao, Tổng Quản ra hiệu khán đài bĩnh tĩnh lại, nói: “Không giấu gì chư vị tu sĩ ở đây, Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh là do Hội Trưởng đại nhân thỉnh từ Thái Thượng Trưởng Lão đem tới, cho nên hi vọng các vị đừng quá bận tâm.”
“Mặt khác, bởi vì Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh rất cường đại cho nên đã bị Thái Thượng Trưởng Lão phong ấn lại chín thành hỏa lực, chỉ còn một thành bên trong, chúng ta dùng là Tâm Hỏa, đốt cháy là uế bẩn trong lòng người.”
Không bình tĩnh được bao nhiêu, đám người lại kinh hãi thét lên um trời.
“Tâm Hỏa ? Cái gì Tâm Hỏa, có loại lửa như vậy sao ?”
“Ngươi không biết được cũng phải, đây là thiên địa chi hỏa. Ta hoài nghi là do Hoa Ảnh Tông Sư cố ý cho mượn, nếu không hẳn là không ai đủ tư cách sử dụng nó bao quát vị Hội Trưởng kia.”
“Xuỵt, ngươi đang ở nhà người ta !”
Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Và Ma tại truyen35.shop
Kẻ vừa nói không khỏi che miệng, may mắn người trong công hội không nghe được.
Tổng Quản từ trong óng tay áo lấy ra 3001 que gỗ nhỏ, nói: “Sau khi Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh mở ra, 3001 thí sinh lần lượt dùng tinh thần lực đi vào liền có thể tham gia vòng 1: Luyện Tinh Thần.”
“Trong đỉnh chỉ chứa tinh thần của các vị, nếu như cảm thấy tinh thần chịu không nổi lập tức bóp gãy que gỗ chúng ta liền kéo tinh thần các vị trở ra, nhưng cũng đồng nghĩa bài trừ tư cách thí sinh của người đó.”
“Thời gian thi là một nén hương, trong một nén hương này linh hồn của các vị sẽ bị Tâm Hỏa thiêu đốt. Tùy vào ý vị linh hồn mà Tâm Hỏa khác biệt, có thể trụ lại sau một nén hương đều đủ tư cách vào vòng sau.”
Nói xong, hắn vung tay bắn que gỗ về từng người thí sinh, Trương Cửu thình lình cũng ở trong đó tiếp nhận một que. Tổng Quản bất chợt cũng ném ánh mắt tới hắn, bởi đáng lẽ chỉ có 3000 tên thí sinh nhưng vì ‘Lữ quản gia’ này mà thành 3001.
Thêm một tên ngoại lệ, trở về hắn còn phải giải thích với công hội chuyện này.
“Luyện Dược Đại Hội, bắt đầu !”
. . .
Tổng Quản đưa ánh mắt nhìn về phía lầu cao nơi Hội Đồng, mười vị Hội Đồng cấp Đại Sư đều đứng dậy, hai tay bắt lấy phức tạp ấn ký. Chỉ thấy thiên khung phía trên quảng trường tự tối đen dần, ban đầu vốn tưởng chỉ là hắc vân tụ lại nhưng bóng đen tự ngày càng cô đặc, càng cứng rắn, càng đậm sắc.
Không đến vài giây sau, nó thành một lô kim loại bằng đồng đen, phía trên thân có chín cái cạnh đỉnh giống như chín đầu Phượng Hoàng đang tiếu gọi, là Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh.
Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh chậm rãi ngưng thực, đáp xuống sân lớn giữa quảng trường, ở đây không vị Luyện Dược Sư nào bình tĩnh nổi bởi bọn hắn từ khi sinh tới nay đều mới gặp lần đầu.
Trong truyền thuyết Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh !
Mặc cho đám người tung hô la hét hay thán phục sợ hãi, 3001 thí sinh tại Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh mở ra nắp lô, đều không hẹn mà ngồi xuống ngay ngắn bốn hàng.
Ba hàng đầu mỗi hàng 1000 người, chỉ có cuối cùng hàng thứ tư là 1 người, chính là Trương Cửu.
Bởi số lẻ này mà gây nên chú ý, các vị lão đầu trong Hội Đồng kết ấn xong rảnh rỗi lại châm chọc Tinh Thần Đại Sư một phen.
Ngồi ở cuối cùng, Trương Cửu chậm rãi tĩnh tâm đem tinh thần dung nhập vào Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh, hắn mới biết trong này có một thế giới !
. . .
Bên trong Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh.
Thiên khung có thái dương, đại địa có hoang mạc, nhiệt độ không khí đẩy lên hơn 40 độ C sẽ là ác mộng của phàm nhân. Nhưng đám thí sinh này là ai ? Toàn bộ đều là Luyện Dược Sư cấp Học Sự cùng cấp Đại Sư !
Học Sự, tương ứng Luyện Khí kỳ.
Đại Sư, tương ứng Trúc Cơ kỳ.
Đương nhiên, cũng có Trúc Cơ thâm chí Kết Đan kỳ cũng chỉ là Học Sự, quan trọng nhất là ngộ tính và thiên phú.
Có thể đạt Đại Sư ở Trúc Cơ kỳ có thể nói là thiên tài, tỉ như Tinh Thần Đại Sư cho nên hắn mới có tư cách ngồi vào ghế của Hội Đồng trong đại hội.
Vấn đề ở chỗ, bên trong Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh này, đem toàn bộ tu sĩ dù là tu vi Luyện Khí, Trúc Cơ hay Kết Đan đều đánh về chỉ là phàm nhân.
Để một phàm nhân trong hoang mạc vô tận, chịu t·ra t·ấn tinh thần, gọi là Tâm Hỏa thiêu đốt !
Trương Cửu đứng trên đồi cát, nhìn xa xa vô cùng vô tận chân trời không thấy cuối, hắn không khỏi thở dài một hơi: “Không nghĩ tới bên trong đỉnh lô này lại là một giới, hay đây là Hoa Ảnh lão đầu cố tình, hắn thật sự còn sống sao ?”
Trương Cửu lúc chuyển sinh, tâm tư ngộ đạo triệt để hiểu ra sinh tử vô thường, đạt đến tâm cảnh Tâm Như Bàn Thạch. Cái này cho hắn thấy rõ huyễn cảnh, đem mọi tác động tinh thần đều loại đi.
Có lẽ vậy, hắn biết được đây không phải là huyễn cảnh, cũng không phải huyễn thuật. Mà là một giới, nói cách khác Cửu Phượng Đồng Tiếu Đỉnh này chính là một loại không gian chí bảo !
Trương Cửu càng nghĩ càng sợ, Hoa Ảnh Tông Sư vậy mà luyện đan bằng một giới, cỡ nào phi thường ?
. . .
____________
Tác giả nhắn nhủ:
"Mỗi ngày ta sẽ cố gắng viết một chương, không có sự chắc chắn nhưng sẽ cố gắng khi có thể."
manhgamee Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!