Đạo Và Ma

Chương 5: Huyết Mạch Trớ Trêu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Quyển 1 - Chương 5: Huyết Mạch Trớ Trêu
. . .
Vô Thần Giới từ xa xưa vốn đã không Thần không Thánh, cái tên Vô Thần Giới cũng không biết vì sao lại đề trong cổ sử Nhân loại.
Chỉ biết rằng, từ xa xưa tòa thế giới rộng lớn này đã bị ba đại tộc đàn chia cắt. Thẳng cho đến mấy nghìn năm về trước, khi mà thế giới bỗng trở nên hỗn loạn bởi các loại quy tắc, đạo tắc đều biến mất: Một cuộc đại thanh tẩy đã xảy ra.
Vốn dĩ vạn đạo quy tắc, lại chỉ còn Nho cùng Đạo nhị chi tồn tại, Nhân tộc từ xưa đã nắm giữ vô vàn Nho thống cùng Đạo giáo cho nên gặp phải đại thế. Lợi dụng tình thế này mà càn quét hai đại tộc đàn khác, đem chúng nó đưa đến bờ hủy diệt.
Cũng từ đó, Vô Thần Giới lại không Yêu hay Vu rơi vào cảnh thịnh Nho, sùng Đạo. Mà khẩu hiệu bài Ma trừ Yêu cũng một mực bị đẩy lên đầu tiêu mục, Nhân tộc trở thành chủ nhân chân chính của Vô Thần, không có bất kỳ chủng tộc nào còn dám lộ diện.
Ấy vậy mà, 411 năm về trước.
Cũng là đêm mà Trương lão đạo hao hết thọ nguyên mà c·hết, đại sự kiện Vạn Khí Xung Thiên xảy ra đem toàn cõi Vô Thần Giới này đều đánh trở lại trạng thái nguyên sơ ban đầu.
Vạn đạo quy tắc một lần nữa hiện thế, đâu chỉ là Nho cùng Đạo xưng bá. Càng khắc nghiệt ở chỗ, vô số dị tu từ không gian khác tiến vào Vô Thần Giới, đem lãnh thổ chia cắt lập lại bản đồ. Mặc cho Nho giáo cường giả cùng Đạo giáo cường giả cố gắng bao nhiêu, chung quy bởi vì đạo tắc có lớn mạnh khác biệt, bọn hắn cũng phải lui quân.
Hiện tại, thế giới không chỉ là sân chơi của Nhân tộc, Yêu tộc Vu tộc không ngừng lớn mạnh đòi lại vị trí xưng bá trong lịch sử năm đó.
Mặt khác, dị giáo chủng tộc nhiều đếm không xuể, không có thống kê nhưng bởi vì sự kiện này mà thế giới rơi vào hỗn loạn. Thậm chí có người còn thấy được trong chỗ hoang vắng, làng mạc nơi sâu xa rừng rậm hoang vu còn xuất hiện các tộc đàn kỳ dị biến chủng, chúng thờ Ma thờ Quỷ nuôi Cổ dục Thi đủ thể loại tà ác không thể tả hết.
Cho nên thời đại này bởi vì loạn quy tắc xuất hiện, đem mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát bấy lâu. Cũng sản sinh vô số kỳ nhân dị sĩ, tạo cho Vô Thần Giới một cái nhìn phong phú hơn bất cứ thời đại nào.
Hội Sát Thủ, Hội Liệp Thú, Hội Luyện Dược Sư, Hội Phụng Âm, . . .
Mạnh mẽ nhất có lẽ là Luyện Dược Sư Công Hội nhưng một loại không công khai, âm thầm khó đoán chính là Hội Phụng Âm, chúng thờ Âm Gian, theo miêu tả tài liệu từ Vạn Am Lâu hội này chính là một cầu nối đưa Ma Quỷ từ Âm Gian tới Dương Gian. Nhưng mặc cho các thế lực truy tìm cỡ nào trong suốt 400 năm qua vẫn không thể làm gì được.
Phải biết, dù là dị giáo hay dân bản địa chung quy đều là sinh linh, vốn thuộc Dương Gian. Dương Gian và Âm Gian tự nhiên như hoả với thủy lưỡng cực tương khắc. Hội Phụng Âm vì vậy mà trở thành vạn chúng chi địch !
Thậm chí có tương truyền, Hội Sát Thủ cũng chính là Hội Phụng Âm. Bởi Hội Sát Thủ cũng có thủ đoạn ẩn nấp cực kỳ khó tìm, đều làm việc trong tối !
. . .
Nhân tộc, b·ị đ·ánh đuổi từ chủ nhân của một giới, chỉ còn một vài khối lục địa như thuở ban xưa.
Ngay cả Nhân tộc hiền giả cũng vì đó thở dài: “Đạo khác biệt có mạnh có yếu, Nhân tộc theo Nho chung quy là không đến nơi, theo Giáo cũng không tới chỗ. Thời đại này không có rường cột cho nên chỉ có thể bại lui.”
Lãnh thổ Nhân tộc chính là Nhân Thổ, do Nhân Hoàng cai trị, năm khối lục địa này bố cục rất đơn giản nhưng không một tộc đàn nào dám chủ động tuyên chiến.
Trung Địa, có Đại Đế Đô tọa trấn. Đông Tây Nam Bắc mỗi bên một lục địa, mỗi lục địa có 2 tòa đại thành trì xây dựng thủ hộ, để cho Nhân tộc có một sự tự tin vững chắc.
Trương lão đạo linh hồn trôi dạt đến một nơi rất xa, bởi Đạo Thiên Trang chỗ Thiên Ma Lĩnh kia bây giờ đã trở thành lãnh địa của Yêu tộc. Từ Yêu Địa đi đến Nhân Thổ phải băng qua đại hải dương lớn nhất của Vô Thần Giới, sông cả Đại Thiên Hà !
Đại Thiên Hà, bây giờ là do Thủy Linh tộc chấp chưởng, chúng là vạn vật vạn linh sinh ra trong nước tụ họp đem danh gọi Thủy Linh. Trương lão đạo mặc dù thể trạng là linh hồn, nhưng đi qua Yêu Địa cùng Đại Thiên Hà đều kinh ngạc vô cùng.
Quá nhiều khí tức cường đại so với 411 năm trước lão từng chu du thiên hạ, lúc kia cả thế giới đều là Nhân Thổ. Bây giờ ngẫm lại muốn đi như vậy, sợ là khó hơn lên trời !
“Thời thế đổi thay a !”
[Hệ thống thông báo: Ngươi thành công tiến vào Nhân Thổ phía Đông Địa, đích đến Phi Vương Thành, chuyển kiếp vào dòng dõi của Phi Mã tộc.]
Trương lão đạo chỉ thấy trời đất hôn ám, mở mắt ra liền thấy bản thân đang nằm trong khăn ấm. Một vòng tay ấm áp đang ôm lấy lão, đem lão cảm giác đến thật dễ chịu.
Lão lia con mắt nhìn kĩ xung quanh, hóa ra đây là một căn nhà củi cũ nát, mà người phụ nữ ôm lão thì càng thảm. Nàng mặc đồ rất nhám sờn, còn phải may vá đủ thứ chỗ, đầu tóc bù xù khuôn mặt ảm đạm không thần sắc.
Một thanh âm từ ngoài truyền vào: “Tiện nhân, c·hết cũng đáng ! Ngươi cứ ở trong đó mà đợi Đại Tướng về cứu a, để ta xem là ngươi c·hết trước hay Đại Tướng về trước !”
Một thanh âm nho nhỏ khác thì thào bên ngoài: “Phu nhân, Mạnh thị nếu như ở trong đó mấy ngay không ăn không uống e rằng sẽ thật c·hết, hay là chúng ta giam lỏng nàng ở nơi khác ?”

Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Và Ma tại truyen35.shop

Thanh âm chua chát kia lại nói: “Sợ cái gì, c·hết thì thôi. Ả so súc vật cũng không bằng, vậy mà dám bước vào gia tộc này, nếu không phải nể mặt Đại Tướng ta sớm một chưởng đ·ánh c·hết ả !”
“Tiện nhân, sớm c·hết một chút, đừng để bẩn tay ta !”
Nói đến đây, bọn hắn dường như rời đi.
Trương lão đạo cảm giác đến nước mắt chảy xuống mặt lão, người phụ nữ ôm lão thút thít: “Trương nhi, ta thật có lỗi với ngươi. Sinh ngươi ra trong một gia cảnh như vậy, sau này ngươi nếu lớn lên hẳn cũng vất vả một đời a !”
Nàng càng nói càng đau đớn, đem khuôn mặt dụi vào trong khăn ấm, nhắn nhủ: “Ta như c·hết đi, ngươi phải đi tìm lão tổ tông. Nghe nói ngài ở Đạo Thiên Trang, Nho giáo này từ Yêu Địa dời đô về Nhân Thổ bây giờ hẳn là ở Đông Địa một khu vực nào đó.”
“Trương nhi, ngươi phải nhớ chúng ta hơn chín đời đều bị tộc nhân Phi Mã tộc chà đạp. 500 năm trước, ngoại tổ mẫu bị người Phi Mã tộc hãm h·iếp nhục nhã không tả xiết, ngoại tổ phụ vì báo thù mà bị Phi Mã tộc g·iết c·hết, con của bọn họ thì tha hương thất lạc. Ngoại tổ mẫu tâm tính thiện lương cố gắng sinh ra thứ ‘nghiệt chủng’ theo lời độc đoán, là tằng tổ mẫu của ngươi sau đó nàng mới q·ua đ·ời, nhưng Phi Mã tộc biết được huyết mạch của chúng ta cũng không tha thứ. Một đời lại một đời nuôi nhốt tộc nhân ta coi như súc sinh chà đạp, nam nhi thì làm chó săn nơi chiến trường nữ nhi thì b·ị h·ãm h·iếp trở thành máy đẻ thỏa mãn thú dục.”
Nói đến đây nàng đau đớn đến mức chảy huyết lệ, rằn từng chữ: “Trương nhi, nếu con không báo được thù thì cũng phải kế tục, một đời lại một đời cố gắng phải diệt Phi Mã tộc, ta tin tưởng bọn hắn sẽ gặp quả báo !”
Đến đây Trương lão đạo mới hiểu rõ căn nguyên, hóa ra bản thân chuyển kiếp vào chính đại gia tộc hãm hại gia đình hắn năm đó. Mà lại là từ chủng mạch lai tạp như vậy, bởi vì nói cách khác trong dòng máu đứa bé hắn chuyển kiếp này, mang hai chủng huyết mạch.
Của Trương gia, và của Phi Mã tộc !
Trớ trêu !
Mẫu thân của hắn, lại là cháu chắt gần mười đời của hắn nếu xét theo huyết mạch trong suốt 500 năm qua.
“Ta thật sự đau đớn, cả tinh thần lẫn thể xác, ta cảm giác không thể tiếp tục được nữa. Không được, ta không thể c·hết như vậy. Trương nhi, ta phải cố gắng nuôi ngươi lớn khôn, để ngươi trưởng thành mà báo thù !”
Ánh mắt của nàng căm phẫn, nàng tên là Mạnh Tương. Bởi trôi qua hơn chín đời người, sớm đã không phải là họ Trương, một phần cũng vì trốn tránh thay tên đổi họ.
“Lão tổ tông của ngươi, tục danh là Trương Cửu. Ngươi cũng sẽ tên như vậy, Trương nhi ngươi hiểu được ta sao ?” Mạnh Tương úp mặt khóc nỉ non.
Trương lão đạo thở dài, bởi cái tên này căn bản là của hắn. Năm đó gia cảnh bần hèn đói rách, khổ hơn chữ khổ, bởi phụ mẫu mới lấy chữ Cửu trong từ Vạn Cửu mà gọi ý nói một đời làm thuê làm công sống qua ngày. Nếu không phải bản thân hắn không ngừng cố gắng sinh tồn, năm đó cũng không đi đến một lúc kia, sẽ không gặp gỡ được Giáo Chủ Đạo Thiên Trang lúc còn trẻ, cũng không có cơ duyên đổi đời làm nhà giáo an nhàn như vậy ở Thiên Ma Lĩnh.
Đức năng thắng số !
Hắn gieo tốt nhân, mới gặp tốt quả.
. . .
7 năm sau.
Phi Mã Thành làm một trong sáu đại thế lực lớn nhất trong Nhân tộc, dòng người đông đúc qua lại, đếm không xuể thương nhân cùng dong binh giả tùy ý qua lại. Trong thành vô vàn cửa tiệm, Luyện Dược Sư Công Hội cũng không thiếu nói chung ở đây sinh ý mười phần đủ.
Trong một tửu quán nọ, tuy khách vãng lai kẻ ra người vào lũ lượt đủ loại người nhưng là một nơi thu thập tin tức tốt nhất.
Trong tửu quán lúc này, chưởng quầy sau khi mời gọi khách nhân chú ý mới hô hào:
“Cảm phiền các vị dùng bữa rồi, ta không làm mất thời gian mà sẽ nói thẳng. 10 năm một lần diễn ra Luyện Dược Đại Hội cuối cùng sắp diễn ra, kể từ ngày mai cho đến hết đại hội tửu quán ta cam kết giảm giá mọi mặt hàng xuống 10% bảo đảm vì đại hội góp vui một chút a !”
Nghe vậy không ít người hớn hở, dù sao đây là một trong các tửu quán tốt nhất ở Phi Mã Thành. Luận thức ăn hay tửu vị đều là thượng phẩm, càng không thể nói các dịch vụ mềm khi thuê phòng, bởi ở đây có các cô nương xinh đẹp hầu hạ thậm chí các mỹ nam tử cũng có.
Cho nên Vạn Xuân Lâu luôn luôn là tiêu điểm, được rất nhiều mối làm ăn.
. . .
_________________
Ngoài lề nhắn nhủ:
“Vạn Xuân Lâu rất thú vị các huynh đệ a, ngoài các dịch vụ như đào nữ còn có đào nam. Tùy ý lựa chọn, cho nên mới gọi là Vạn Xuân !
Chương kế tiếp: Chương 6: Dung mạo.”

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo Và Ma, truyện Đạo Và Ma , đọc truyện Đạo Và Ma full , Đạo Và Ma full , Đạo Và Ma chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top