4 giờ chiều, ông bà Vũ mới lên xe đến nhà của ông Đặng.
Đặng Song Nhi hôm qua tới giờ luôn nằm ở trong phòng, đôi mắt cũng đã sưng đỏ.
Bên ngoài, ông Đặng đang ngồi ở ghế uống trà thì ông bà Vũ bước vào.
Ông giật mình, đứng dậy chào hỏi:
“ Anh chị xui, mời ngồi! ”
Ông bà Vũ ái ngại ngồi xuống ghế, lên tiếng hỏi:
“ Cảm ơn anh, à...!Song Nhi có ở đây không? ”
Ông Đặng ngồi xuống, rót trà vào tách đưa cho cả hai, trả lời:
“ Có, để tôi gọi con bé ra.! ”
“ Không không...!Tôi muốn nói chuyện với anh một lát.
Anh xui à, dạo gần đây tôi và mẹ của Dịch Đức không có ở nhà, nên không hay không biết gì cả.
khi tôi hay là về ngay, nhưng cháu của tôi vừa mới qua đời nên không thể đến nhà gặp anh ngay được.
Tôi xin lỗi anh! ”
Ông Đặng nhìn ông bà Vũ, với thái độ này chắc chắn Dịch Đức vẫn chưa nói bệnh tình và kế hoạch của mình.
“ Không sao, cứ xem như duyên nợ vợ chồng của hai đứa trẻ chỉ tới đó.
”
Bà Vũ gấp gáp lên tiếng, ánh mắt tha thiết như đang muốn cầu xin:
“ Không được, tôi đã về rồi thì đảm bảo với anh sẽ không có chuyện tương tự xảy ra đâu.
Tôi sẽ dạy dỗ lại Dịch Đức mà.! ”
“ Anh xui, mục đích của tôi đến đây là để xin lỗi anh và muốn đón Song Nhi về.
Dịch Đức đã sai, rất sai, tôi và mẹ nó về sẽ dạy lại.
Tôi lấy danh dự của mình ra để đảm bảo sẽ không để chuyện này xảy ra thêm lần nữa.
”
Ông Đặng nhìn ra bên ngoài đăm chiêu rồi nhìn sang ông bà Vũ.
Trong lòng nghĩ nên nói thật bệnh tình và kế hoạch của anh cho ông bà nghe, nhưng vừa mở miệng định nói thì Đặng Song Nhi đi ra, cúi đầu chào ba mẹ chồng.
“ Ba, mẹ.
”
“ Song Nhi, con cũng thật là, có ấm ức chuyện gì tại sao không nói cho mẹ biết hả? ”
Bà Vũ đứng dậy, đi đến kéo Đặng Song Nhi lại ghế ngồi xuống gần mình.
Quan sát thấy khuôn mặt và đôi mắt của cô, làm bà thêm tức giận Vũ Dịch Đức.
“ Ba mẹ về khi nào ạ? ”
“ Khi trưa, nhưng ba mẹ đến tang lễ của Gia Huân trước.
Cô con buồn lắm, mẹ định đón con về nghỉ ngơi một lát, đến tối hai mẹ con mình đến đó an ủi cô con.
”
“ Lưu thiếu...à không Gia Huân tại sao lại mất vậy anh xui? ”
Ông Đặng bất ngờ hỏi lại, ông Vũ thở dài buồn bã, trả lời:
“ Nói ra để anh chê cười rồi.
Thằng bé sử dụng ma t.ú.y nên gây ra ảo giác, không kiểm soát được hành động, nhảy từ tầng 10 khách sạn xuống anh à.
”
Đặng Song Nhi im lặng, tay chân lạnh ngắt khi nghe đến cái chết của Lưu Gia Huân.
Bà Vũ vỗ vỗ vào bàn tay cô, lên tiếng nói với ông Đặng:
“ Anh xui, anh cho phép tôi đón Song Nhi về.
Thành thật xin lỗi anh! ”
Trong lòng của Ông Đặng đang lưỡng lự không biết có nên nói ra sự thật không khi ông đã hứa với Vũ Dịch Đức sẽ giữ kín bí mật.
Nhưng cũng chỉ còn vài hôm nữa Song Nhi sẽ sang Pháp để Dịch Đức yên lòng phẫu thuật.
Liệu nói ra có tốt hay không?
“ Ba mẹ, người anh ấy yêu là Thái tiểu thư, con không nên làm người thừa trong cuộc đời anh ấy.
Con đã suy nghĩ kỹ rồi, con sẽ sang Pháp bắt đầu cuộc sống mới, ba mẹ ủng hộ con nhé! ”
Đặng Song Nhi là người mau nước mắt, mới nói mấy câu cô đã rơi lệ.
Bạn đang đọc bộ truyện Đau Đến Mấy Vẫn Yêu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đau Đến Mấy Vẫn Yêu, truyện Đau Đến Mấy Vẫn Yêu , đọc truyện Đau Đến Mấy Vẫn Yêu full , Đau Đến Mấy Vẫn Yêu full , Đau Đến Mấy Vẫn Yêu chương mới